Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 36
Chương sau
Đã nhiều ngày quanh quẩn ở nhân thế nhưng một chút tin tức về nàng hắn cũng không có, lúc trước vì sợ có chuyện xảy ra nên hắn đã tạo một đóa bỉ ngạn trên vai nàng để đi đến đâu hắn vẫn có thể tìm được, nhưng bây giờ vì mệnh cách của nàng đã thay đổi nên tiên lực của bỉ ngạn cũng biến mất theo, để bây giờ hắn biết nàng ở nơi nào mà tìm, nhưng vận may lại bất ngờ tìm đến nhưng ngươi đưa đến lại là kẻ mà hắn chỉ muốn một chưởng mà đánh chết. "Điện...điện hạ! Tiểu tiên là đến giúp người đó, sao người lại dùng ánh mắt giết người đó nhìn tiểu tiên?"(run) Mặt lạnh tanh, Đông Thương làm cả Thiên Mạch đứng bên cạnh cũng phải kinh ngạc vì đây là sư phụ ôn nhu của hắn đây sao? Hắn chưa từng nghĩ sư phụ của mình lại có một bộ mặt này. "Nói!" "Dạ! Mệnh cách đã mở, thần thấy được là có liên quan đến ma..ma vương" Cau mày, Đông Thương thật không ngờ lần này lại liên quan đến tên ma vương ấy. "Còn gì nữa không?" Nhanh lắc đầu, tư mệnh lại lắp bắp. "Khônggg...còn! Vì...vì mới thấy được có hai từ ma vương thì nó lại tự khép chặt lại rồi" "Sư phụ! Hay ta đến ma giới xem sao?"(Thiên Mạch cũng vội lên tiếng) "Ma vương cái tên đó, nếu dám động đến nàng, Đông Thương ta nhất định sẽ đánh nát ma thần của hắn" Thấy Đông Thương đã nghiến răng, tư mệnh xanh mặt định nói gì nhưng chưa kịp mở lời, nhanh như chớp, Đông Thương đã biến mắt không chút tăm hơi, làm Thiên Mạch cũng lắc đầu vì hắn lại phải chạy theo sư phụ mình lần nữa, nhưng ít nhất hắn cũng biết sư phụ mình đi đâu. Còn tư mệnh định quay về thiên giới thì lại gặp ngay một nhân vật khác. Tư mệnh! Nói bổn thượng quân nghe, đã có chuyện hay gì rồi?"(cười) "Thượng quân ngài đang nói đến chuyện của Đông Thương điện hạ?" Vẫn giữ nguyên nụ cười, Bách Liên tiến sát tư mệnh hơn. "Ừ! Ta rất thích nghe chuyện về tên đó, nói đi..." "Dạ! Cái này..."(đỏ mặt) ========================= Thiết Y cũng muốn lật tung thiên giới lên rồi nhưng vẫn không tìm được nàng, nghe tư mệnh nói, khi hắn ra ngoài trở về thì đã không thấy đâu cả, một nữ nhân như thế có phải là một hạt bụi đâu mà biến mất đến một chút tin tức cũng không có. "Thượng thần! Đã có tin rồi" Một tiểu tiên ở đâu đã xuất hiện, làm hắn đang phiền não thì ngay sau đó là cả một mùa xuân trên khuôn mặt. "Nói đi, nàng ở đâu?" Có chút không tin vào mắt mình, đưa tay dụi lấy, thật Thiết Y cũng không biết biểu hiện của hắn hiện giờ đã làm người khác phải kinh ngạc thế nào? Tiểu tiên cũng lấy làm kinh ngạc cực độ khi thượng thần nhà hắn tuy hay cười nhưng nụ cười đó không như khuôn mặt hiện giờ mà người thể hiện, nó nói lên được, mạnh bà kia có biết bao quan trọng với người. "Bẩm! Một mai tiên tử khi tình cờ đi ngang viện tư mệnh đã nhìn thấy thần nữ của vân thần tộc" Thu lại nụ cười, mặt Thiết Y giờ như tảng băng vạn năm cũng làm tiểu tiên lại kinh ngạc lần nữa. "Lại là Lập Mị!" ========================== Đi được một khoảng xa, ta thích thú khi được cùng chàng tay trong tay thế này, tuy chàng nói đưa ta về ma giới nhưng ta chẳng có gì gọi là gấp nên muốn cùng chàng du sơn ngoạn thủy ở nhân giới thêm một thời gian nữa. "Là không muốn gả cho ta nên mới không chịu nhanh về?" Chàng hỏi ta nhưng mắt lại cố tình không nhìn ta làm ta cũng hơi bối rối. "Đâu có! Tại người ta muốn nán lại thêm một thời gian mà!" "Ồ! Sống ở nhân thế mười mấy năm vẫn chưa đủ?" Chàng vẫn tỏ vẻ thờ ơ không nhìn ta, nhanh chân chắn trước mặt chàng, mặt đối diện ta cố đưa ánh mắt đáng thương. "Chấn Quân! Chàng cho ta thêm vài năm đi, ta...ta nghe nói khi làm thê tử rồi thành mẫu thân sẽ mất đi rất nhiều tự do, ta...còn vài đều cần làm trước khi..." Chưa nói hết thì miệng đã bị hai ngón tay chàng điểm lấy. Đã nghĩ đến việc đó luôn rồi à?" Ta đỏ mặt khi thấy nụ cười xấu xa của chàng. "Hôn ta một cái, ta sẽ bỏ qua" "Gì?..." Ta đỏ chín mặt, nhưng cái đại ma vương xấu xa ấy đã đưa mặt tới, khẽ nuốt nước miếng ta cũng không thể từ chối chàng, vì người nam nhân này là người ta thương với lại cũng sẽ thành thân cùng chàng nên chẳng gì mà e thẹn nữa cả, khi miệng đã chu đến sắp chạm đến thì. "Ma...vương đại nhân..."
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 36
Chương sau