"Bẩm thượng quân! Có thượng thần Thiết Y muốn gặp người"
Đưa ra bộ mặt lơ đễnh, hắn vẫn lười biếng nằm trên ghế dài phủ đầy một lớp bạch vân mỏng, một thân lam y tóc xõa dài thật là câu hồn đoạt phách của người nhìn.
"Hai tên này! Suốt cả ngàn năm không thấy bóng dáng, nay có chuyện thì lại đến tìm ta, thật là vô tâm vô phế mà!"
"Truyền!"
Sau một lúc, thì Thiết Y cũng đến trước thần điện, nhưng chưa kịp bước vào thì ở đâu đã có một đôi tay ôm lấy.
"Thiết Y! Bách Liên thật nhớ chàng quá!"
Trán rịn mồ hôi, hắn tuy khó chịu nhưng cũng không phản kháng.
"Được rồi! Ta đến tìm Đông Thương điện hạ! Hắn đang ở đâu?"
"Ghét quá! Đến thần điện của ta mà toàn tìm kẻ khác không hà?(làm nũng)
"Thiết Y!..đây là...?"
Định gở bàn tay đang ôm chặt mình ra thì nữ nhân tự giờ đã chứng kiến tất cả, đã nhẹ giọng lên tiếng nhưng chất giọng ấy lại pha lẫn chút run.
"Ngạn Nhi nàng đừng hiểu lầm, đây là..."
"Ta là nữ nhân của chàng"
Bách Liên đã nhanh nhảy vào họng Thiết Y, nghe đến đó mạnh bà đã không cầm nổi được bi thương, môi mím chặt, mắt nàng hướng người nam nhân mới miệng nói sẽ yêu nàng lần nữa, nay đã có nữ nhân khác rồi.
"Ngươi đúng là hiểm họa!"
Thiết Y khó xử muốn giải thích thì một giọng nói khác lại vang lên, làm cả ba phải đưa mắt lại nhìn.
"Đông Thương! Chàng thật quá đáng..."
Đưa bộ mặt tủi thân, tay hắn lại càng siết chặt người Thiết Y hơn, làm Thiết Y cũng tối sầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-con-yeu-nguoi/647453/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.