Phong nhìn thấy chủ tử luống cuống như thế thì ngẩn ngơ,hắn chưa bao giờ thấy chủ tử vội vàng như thế.Từ trước tới nay,tuy rằng chủ tử mới chỉ là một thiêú niên,nhưng,hình tượng chủ tử trong mắt hắn luôn luôn là người bình tĩnh trong mọi trường hợp,ngay cả khi mẫu thân của chủ tử mất,người vẫn luôn bình tĩnh.Đứa bé được nhặt về kia,rốt cuộc là có năng lực gì,khiến cho chủ tử trở nên như thế.
Còn đang suy nghĩ thì đã không thấy bóng dáng Lãnh Hàn đâu,bên tai lại truyền đến 1 thanh âm ngả ngớn:
-Ngẩn ngơ cái gì,còn không mau đuổi theo chủ tử,hay là Phong ngươi muốn đi về tây thiên rồi sao?- Người phát ra thanh âm phóng một cái ánh mắt cười cợt tới chỗ Phong.Nghe thấy thanh âm này,Phong ngạc nhiên nói:
-Hỏa,người về từ lúc nào vậy,cũng không nói một tiếng-Hỏa nghe vậy,lại phóng một cái mị nhãn tới Phong:
-Sao nào,mong ta trở về thế cơ à,thân ái ~-Thanh âm nhũn ra,Phong nghe vậy,trên người nổi lên một tầng da gà,lông tơ lông măng gì cũng dựng đứng hết lên,vội vàng nói:
-Ai nhớ ngươi,cái tên ẻo lả,cũng không hiểu sao chủ tử lại nhìn trúng ngươi-Phong bỉu môi nói.
-Ai nha,ngươi nói thế ta thật thương tâm a~-Nói như thế nhưng trên mặt Hỏa biểu tình vẫn phơi phới như gió xuân,không nhìn ra đau buồn gì.
-Hừ,thôi ngay cái trò ấy đi,ngươi làm ta nổi một tầng da gà rồi đây này,thế nào,nhiệm vụ thế nào rồi?-Nghe thấy Phong hỏi về nhiệm vụ,biểu tình ngả ngớn vừa rồi của Hỏa cũng mất đi hết,cũng nghiêm túc hẳn lên,làm cho hắn lơ đãng toát ra một loại sức quyến rũ khác có thể hấp dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-bao-bao-la-cua-nguoi/59781/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.