A Kiểu hưng phấn chạy vào Phù Hoa viện, thấy sư phụ nằm nghiêng bên giường, nhắm mắt dưỡng thần. Nàng ngơ ngác ngắm một hồi, lấy dũng khí bóp bóp mặt sư phụ vài cái, mới thấy sư phụ chậm rãi mở mắt. 
Tiêu Hành thấy khuôn mặt xinh đẹp của tiểu đồ nhi gần trong gang tấc, đôi mắt to sáng long lanh, cả người đơn thuần đáng yêu như đứa trẻ. Còn không phải sao? Tâm trí nàng, hoàn toàn vẫn còn là trẻ con. Tiêu Hành rũ thùy mắt, không ngờ rằng mình không nhận ra nàng đã nhìn mình bao lâu, thậm chí không phát nàng đến từ bao giờ. Giữa cánh mũi phảng phất một hương thơm, nàng cúi người xuống, chỗ kia vừa lớn vừa tròn, trắng phau phau, thủy nộn mượt mà. 
Tiêu Hành hít sâu một hơi, hơi nhắm, đem người nàng ôm vào lòng, hỏi: "Đã đi đâu vậy?" 
A Kiểu cọ cọ mấy cái, ngước mắt nhìn sư phụ nhà mình, thấy môi sư phụ tái nhợt, mới lo lắng hỏi: "Sư phụ bị bệnh rồi sao?" 
Tiêu Hành nói không có, Hắn dùng môi chạm vào mặt nàng một cái. 
A Kiểu cảm thấy nhột, rụt đầu một cái, nói: 
"Sư phụ, đồ nhi có thể sinh cho người cây nấm nhỏ không?" 
Thân thể Tiêu Hành run lên, ánh mắt nhìn nàng chằm chằm, phảng phất có chút khiếp sợ. 
A Kiểu chớp chớp mắt to, nói: "Không thể sao?" Sư phụ chê nàng là thực vật, nên mới không chịu sao? 
Ánh mắt nàng tịch mịch, có chút thất vọng. 
Tiêu Hành không trả lời, chỉ hỏi: "Sao đột nhiên lại hỏi cái này?" Hắn... trước giờ chưa từng nghĩ tới cái này. 
A Kiểu nói: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-an-an-an/647733/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.