Bích Nhiêu cũng không có nhìn được rõ, chỉ trông thấy A Kiểu đứng dưới gốc đào thét "A" một tiếng, rồi sau đó biến thành cây nấm nhỏ đỏ rực, "Vèo" một cái liền bị sư huynh mình nhét vào ống tay áo rộng. 
Bích Nhiêu nhìn đạo bào trắng vô cùng phong hoa của Tiêu Hành, mặt mũi thì tuấn lãnh, giữa hai hàng lông mày phảng phất màu băng sương, khiến người ta không dám đến gần. Dung mạo vị sư huynh này của nàng, là kiểu nhan sắc đẹp hiếm có trong lục giới, khí phách trên người không một tiên quân nào của thiên giới có thể so sánh. 
Chẳng qua là---- 
Bích Nhiêu nhớ tới những lời ban nãy cây nấm nhỏ kia nói, gương mặt kiều diễm liền ửng đỏ. 
Tiêu Hành tức xém học máu, phất tay áo trở về Phù Hoa viện. Hấp tấp trở về phòng, "ba" một tiếng dùng phép tụ phong đóng cửa lại, sau đó vung tay áo lên hất cây nấm nhỏ lên giường bạch ngọc. Nấm nhỏ phát ra một đạo ánh sáng, dần dần biến thành hình người, A Kiểu nhăn nhíu mày, dùng tay xoa xoa đầu nhỏ của nàng, đôi mắt rưng rưng lệ yêu kiều ngẩng đầu nhìn sư phụ nhà mình. Nàng mới nãy còn oán trách, lại trông thấy mặt sư phụ đen rồi, liền lập tức run người, yếu ớt nói: "Sư phụ... " 
Sao sư phụ lại tức giận rồi? 
Tiêu Hành đích thật là giận đến phát hoảng, nhưng nhìn thấy nàng bị té, trong lòng thoáng đau một chút, không nhanh không chậm ngồi bên giường, kéo tiểu đồ nhi tới, bàn tay đưa lên nhẹ nhàng xoa đầu nàng. 
A Kiểu không dám nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-an-an-an/647727/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.