(Dịch bởi Mạt Họa)
——
A Kiểu thoáng chốc liền ngây ngẩn, nàng ngây người ngơ ngác nhìn mặt sư phụ, môi mấp máy rất lâu không biết phải nói gì.
Sư phụ nàng tu vi cực cao, thêm khuôn mặt này nữa, tiên tử muốn cùng hắn song tu nhiều không kể xiết. Nếu nói không động tâm là giả, pháp thuật của nàng yếu, nếu có thể cùng sư phụ song tu, với nàng mà nói như là hưởng được cái bánh lớn rơi từ trên xuống.
Nhưng A Kiểu vẫn còn giữ được lý trí, không lên tiếng.
Tiêu Hành nhìn mặt nàng, liền biết trong lòng nàng đang nghĩ gì, hắn nhàn nhạt nói: "Thế nào? Không muốn?"
A Kiểu làm sao chịu nói thật, nàng chớp mắt, ấp úng do dự nói: "Không có, chỉ là...chỉ là đồ nhi sợ mình vướng chân sư phụ." Chút đạo hạnh thấp kém đó của nàng, làm sao có tư cách cùng sư phụ song tu a~?
Tiêu Hành nhìn gò má phấn nộn trắng nõn của nàng, liền biết nàng không muốn. Những năm này đối với hắn mà nói cũng không khó trải qua, ít nhất trong đầu nàng suy nghĩ gì, hắn liếc mắt một cái liền nhìn ra. Hắn cúi đầu xuống, níu lấy đôi tay như nhỏ bé như búp măng mùa xuân của tiểu đồ nhi, rũ mắt thấp giọng nói: "Chờ con suy nghĩ kỹ càng rồi lại nói cho vi sư."
A Kiểu không dám nhìn vào mắt sư phụ, lại không dám rút tay về.
... Sư phụ biết rõ nàng là đang mượn cớ.
A Kiểu cắn cắn môi không nói gì, trong lòng có chút buồn bực, còn hoang đường cảm thấy thời khắc này trông sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-an-an-an/647720/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.