15.
Má.
Hắn thậm chí còn không thèm đi xuống thang để dẫn tôi lên cơ.
Hàn Án cũng xuống xe.
Mở dù cho tôi, ngăn trở ánh nắng mãnh liệt này.
Tiêu Dạ không vui nói: “Hàn Án, đây là lần cuối tôi nhịn anh. Sau hôm nay, Tiểu Vân là vợ của tôi, hi vọng anh biết chừng biết mực.”
Bây giờ còn không có hiểu cái gì đang xảy ra à?
Tôi móc điệu thoại quơ quơ với hứn.
“Tiêu Dạ, anh còn chưa đọc tin mới à?”
Vừa nói xong, một con xe Buick vội đến.
Sau đó phanh gấp trước mặt tôi, cửa xe dừng lại, thư ký của Tiêu Dạ vừa lăn vừa bò xuống xe.
Hắn hoảng sợ nhìn tôi một cái rồi vọt tới trước mặt Tiêu Dạ, vội nói: “Giám đốc Tiêu, đã có chuyện.”
Tiêu Dạ cau mày: “Chuyện lớn gì cơ chứ, đợi tôi đăng ký với Tiểu Vân xong rồi nói.”
Thư ký liếm môi khô nói: “Ngài vẫn nên xem trước đi ạ.”
Hai mươi phút trước, tôi đăng một bài lên weibo.
“Giám đốc hoàn mỹ là tên cuồng bạo lực!”
Trong video, Tiêu Dạ mặc đồ chỉnh chu bóp chặt cổ ‘tôi’ rồi mắng tôi đê tiện.
Còn xé nát quần áo ‘tôi’ trước mặt người làm.
Chỉ vì một câu của Bạch Tố Tố, đá ‘tôi’ đang trong thời kì bà dì đế xuống bể bơi lạnh lẽo.
Phạt ‘tôi’ quỳ gối trên mảnh chén sứ vỡ, máu tươi chảy không ngừng, khiến mặt đất nhuộm thành màu đỏ.
Còn có.
Hắn cao ngạo nói: “Chỉ cần cô hiến thận cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phan-kich-cua-nu-chinh-truyen-nguoc/2839072/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.