Nhân loại này so với hắn chỉ hơi thấp hơn một chút, người cũng gầy teo, hai đầu lông mày âm khí nồng đậm quấn quanh, tướng mạo lại tinh xảo lạ thường. A Lực đã sớm có thẩm mỹ quan của riêng mình, cùng nhân loại sống lâu như vậy, hắn đã sớm vứt bỏ những quan niệm khi còn làm kiến trước kia.
Hắn cảm thấy nhân loại trước mắt này chính là bạn lữ mà mình đã đau khổ tìm kiếm bấy lâu nay.
Hắn chẳng hề do dự lấy ra tất cả tinh thạch có trong người, trong phòng đấu giá, giá cả vẫn còn đang tăng lên, thời gian dần trôi, A Lực cũng có chút lo lắng, hắn lo rằng nhân loại mà mình vừa ý sẽ bị trùng nhân khác đoạt đi.
Cũng may, ở một khắc sau cùng, hắn đã mua được nhân loại kia.
Mặc dù tiêu hết tất cả tích góp của bản thân, A Lực vẫn cảm thấy đáng giá, chẳng hề cảm thấy có chút đau lòng nào. hắn vui vẻ nhận lấy chìa khóa mà người ở khu đấu giá đưa cho, đem gông xiềng ghê tởm trói chặt lấy hai tay đối phương mở ra, vứt đi, sau đó xấu hổ thẹn thùng, vương tay tới tù binh nhân loại có âm khí rất nặng kia nói: “Tôi tên là A Lực, sau này tôi chính là chồng của em.”
“Tôi tên là Arnold.” – Người trẻ tuổi sắc mặt tái nhợt kia nói, sau đó đưa tay tới.
A Lực sờ bàn tay mềm mềm của Arnold, trái tim nhảy nhót không thôi, cảm thấy vợ mình nhìn chỗ nào cũng thấy tốt, thậm chí so với thị quân của quân thượng bọn hắn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-noi-day-cua-trung-toc-thoi-tan-the/1654884/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.