…
Cảm giác bụng căng trướng kèm theo cả khó chịu buồn nôn khiến Nhạc Tử Mặc muốn đem chén thuốc vừa mới bị rót vào bụng nôn hết ra, hai trùng nhân ép hắn uống thuốc cầm cái chén không đi ra, Nhạc Tử Mặc lật người dậy ghé vào mép giường nắm lấy đệm chăn, từ trong cổ họng phát ra từng đợt nôn khan, nhưng một giọt thuốc cũng không nôn ra được.
Dạ dày cuồn cuộn khó chịu, chén thuốc kỳ quái kia giống như một đống thuốc nổ nóng hầm hập thiêu đốt nội tạng của hắn, Nhạc Tử Mặc đau đớn nằm sấp, phát ra từng trận rên rỉ.
Khuôn mặt cùng với thân thể dần dần đỏ lên, nhân loại yếu đuối chịu không nổi cuộn lấy đệm chăn, từng giọt từng giọt mồ hôi chảy xuống trên làn da phiếm hồng.
Hai trùng nhân bưng chén không đi ra.
Quản gia nhìn thoáng qua, nhấc chân bỏ đi, sau đó lại mang một nô lệ trung niên đến, nô lệ trung niên kia khom lưng, cúi gằm xuống đất.
“Ngươi ở đây trông cậu ta, nếu như có gì không ổn thì báo cho người bên ngoài.” – Phong Nhẫn nói với nô lệ kia.
Người đàn ông trung niên cúi đầu, cung kính nói: “Vâng, đại nhân, tôi sẽ chăm sóc tốt cho thị quân đại nhân.”
Phong Nhẫn gật gật đầu, rời đi.
Trong gian phòng chỉ còn lại Nhạc Tử Mặc đang đau đớn mà lăn lộn trên giường, còn có một nô lệ ôm lấy đầu, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn một chút.
Nhạc Tử Mặc cảm thấy cả người mình như đang ở trong địa ngục, cảm giác cháy bỏng trong dạ dày không hề biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-noi-day-cua-trung-toc-thoi-tan-the/1654866/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.