Tống cá trê là một tênkhốn kiếp! 
Tốt bụng không thù dai, chụp nguyên cả cái mũ lên đầu, bảo cô làm sao có thểxấu bụng tiếp tục thù lâu đây? Thảo nào tính khí mẹ bạo ngược cổ quái, gặp phảibố, những người đàn ông hiền hòa như bọn họ, không bốc hỏa nổi, cứ nhịn cứnhịn, vì thế tiền mãn kinh không đến sớm mới lạ! 
Thế nhưng, chợt bàn tay ướt đẫm mồ hôi của cô được bàn tay nào đó nắm chặt, khiai đó hiển nhiên không bận tâm nắm tay cô ra khỏi phòng làm việc, khi ai đócười hì hì như cáo già gật đầu tạm biệt mọi người trong công ty... 
Tâm My như vừa hiểu ra điều gì, đột nhiên lặng đi: Khi cười cợt con sâu đángthương bị biến thành tro nói không chừng lại là mình? 
“Tỉnh chưa?” 
“Á!” 
“Đã hết giận chưa?”, Tống Thư Ngu vỗ vỗ lên mặt, vạch cả mí mắt cô. Hà Tâm Mynhư choàng tỉnh dậy khỏi ranh giới giữa sự sống và cái chết, vội hỏi: “Sao anhlại nằm trên giường?”. 
“Không ngủ được nên đến tìm em để nói chuyện, nhưng thấy em ngủ rồi, anh cũngngủ luôn”, trông anh có vẻ thản nhiên. 
Hôm qua cô đã kiểm tra, cửa phòng khách rõ ràng đã khóa! Tâm My cắn góc chăn“mếu máo khổ sở” ngẫm nghĩ: Ý chí không kiên định, chỉ ú a ú ớ để anh dẫn vềnhà, nếu tiếp tục thế này đài tưởng niệm của cô sớm muộn cũng không thể bảotoàn. 
“Cậu em nhỏ này của anh sáng nào cũng ‘dậy’ sớm thế này sao?”, cô hơi lùi lại. 
“Cậu em nhỏ của anh nói, nó khổ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nham-lan-tai-hai/3168369/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.