Hôm sau Tâm My cùng TiểuMy đi dạy học cho đám học sinh, Tiểu My hỏi tại sao không đi cùng Tống Thư Ngu,cô bĩu môi, nói: “Tớ tới để thăm cậu, có phải tới làm việc cùng hắn đâu, anh tavà Diệp... Diệp tiên sinh đi câu cá bàn chuyện công việc, tớ đi làm gì?”. 
Tiểu My ngại ngùng nói: Chốn quê mùa, chẳng có cái gì để chơi. 
Tâm My bực mình: “Cậu có coi tớ là bạn thân không hả? Đâu phải vì vui chơi màđến”. 
Buổi trưa phải xuống núi đưa hết một lượt hàng hóa, cứ như đã hẹn trước hai bathầy cô giáo gần đó cũng tới. 
Tâm My vốn đã quen, sau bữa cơm trưa liền tụ tập cười hi hi ha ha, sau đó còngiúp mọi người phân loại số sách vở học kỳ mới, sách cũ, dụng cụ học tập theodanh sách. Sau khi làm xong tất cả, tiễn mấy thầy cô giáo đi, hai người họ ngồixuống một phiến đá lớn phía sau vườn uống trà nói chuyện. 
Tiểu My thở dài: “Tập đoàn đầu tư An Tín sau mỗi năm đều trích mười phần trămlợi nhuận vào quỹ tài trợ, vẫn không đủ. Xây dựng trường lớp mua giáo trình tàiliệu, còn cả phúc lợi lương thưởng của giáo viên, sự vận hành của quỹ đều ủythác cho đoàn luật sư, lần nào nhìn thấy báo cáo chuyển tới là anh ấy đều nhănmặt”. 
Văn phòng luật sư đó Tâm My đã nghe qua, trong giới tuy quy mô không phải lớnnhất, nhưng danh tiếng có thể nói tốt nhất. “Cứ từ từ, mới mấy năm mà đã làmđược như thế là tốt lắm rồi.” 
“Điều quan trọng là giáo viên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nham-lan-tai-hai/3168362/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.