Nghe tiếng gọi biết mình bị phát hiện liền ba chân bốn cẳng bỏ chạy. Nữ y tá kia cảm thấy không ổn, nhớ lại dáng dấp cô ta và cả đôi mắt kia dường như không phải người trong khoa, có khi nào là bắt cóc không! Nghĩ thế cô vừa hô hoán vừa đuổi.
"Có người bắt cóc, mau bắt cô ta lại!"
Thẩm Lưu Ly biết mình đã bị bại lộ lại càng chạy nhanh hơn, quá vội vã cô ta lại đâm sầm vào người Trình Vỹ Ngôn. Anh không hề biết chuyện Thẩm Lưu Ly đang bắt cóc con của Hạ Uyển Ân, thấy mình đụng trúng người Trình Vỹ Ngôn liền đỡ lấy cô ta quan tâm hỏi.
"Xin lỗi, cô có làm sao không?"
Không trả lời Trịnh Vỹ Ngôn cô ta đẩy Vỹ Ngôn ra bỏ chạy. Y tá kia thấy thế liền gọi lớn.
"Giữ cô ta lại! Làm ơn giữ cô ta lại, cô ta là kẻ bắt cóc."
Nghe được tiếng gọi của y tá Trịnh Vỹ Ngôn liền đuổi theo giữ cô ta lại, Thẩm Lưu Ly liền lấy từ trong túi một con dao kề vào cổ đứa bé đe doạ.
"Không muốn nó chết tại đây thì mau chóng tránh ra!"
Cố Hàn Đình được báo tin cũng vừa đến kịp lúc, Thẩm Lưu Ly đứng giữa biển người bảo vây, có chút hoảng cô ta liên tục đi dạo vào cổ đứa bé la hét.
"Tôi bảo các người tránh ra có nghe thấy không?"
"Cô là ai? Sao lại muốn bắt cóc con tôi?"
Trịnh Vỹ Ngôn nghe Cổ Hàn Đình hỏi thì kinh ngạc quay sang nhìn anh.
"Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nham-lan-dinh-menh/3683417/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.