Phương Vãn Tình nhìn vào đôi mắt mong chờ của Hàn Đình, lòng bà lại có chút nhói lên một nỗi đau thương cảm cho anh. Nhưng chuyện này bà đã hứa là sẽ che dấu mãi mãi đến khi chết, bà không thể trái lời thề được.
"Không... không phải thế, ý tôi là tình cảm của hai người họ còn sâu đậm hơn cả lúc trẻ ấy chứ! Tôi còn có việc bận, thiếu gia ngồi đây đi nhé!"
Cảm thấy sắc mặt của Phương Vãn Tình thay đổi khá nhiều khi nghe nhắc đến chuyện năm xưa, Cố Hàn Đình biết chắc chắn là bà đang che giấu chuyện gì đó mà không muốn anh biết.
Không muốn bà đề phòng anh đã không nhắc lại chuyện này với bà lần nào nữa nhưng anh lại âm thầm quan sát bà. Vô tình một lần anh trở về nhà vào giờ trưa, nhìn thấy bà lén lén lút lút mở khóa căn phòng ở dãy cuối biệt thự, hành động ngó trước nhìn sau của bà khiến anh nghi ngờ. Căn phòng này từ khi ba đưa anh đến đây ở chưa một lần mở cửa, dì Phương nói với anh căn phòng này là để trữ đồ nên khóa lại không sử dụng, chỉ một phòng trữ đồ thôi sao bà ấy lại bí ẩn như vậy chứ! Nghi ngờ trong lòng và sự tò mò khiến anh không thể không bước theo.
Chầm chậm bước đến phía cửa nhìn vào bên trong, Cố Hàn Đình có chút kinh ngạc khi thấy bên trong là chiếc bàn thờ nhỏ được Phương Vãn Tình thắp hương nghi ngút khói. Người phụ nữ xinh đẹp trên bàn thờ kia là ai? Sao dì ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nham-lan-dinh-menh/3643548/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.