Hạ Uyển Ân theo Phương Vãn Tình bước vào phòng đọc sách cũng là phòng làm việc của Cố Hàn Đình dọn dẹp. Nhìn thấy những quyển sách viết về kinh tế làm sự đam mê học hỏi của cô trỗi dậy, lấy một quyển sách ra đọc rồi lại say mê lúc nào không hay mà quên luôn cả việc mình đang làm. Phương Vãn Tình thấy cô chăm chú đọc sách thì bước đến gần, nhìn thấy cô chăm chú như thế bà mỉm cười hỏi.
"Cháu cũng hiểu những gì viết trong đấy sao?"
Hạ Uyển Ân nghe bà hỏi thì giật mình đặt quyển sách xuống gượng cười nói.
"Dạ...cháu có biết chút ít. Xin lỗi dì, cháu sẽ để lại chỗ cũ ngay."
Phương Vãn Tình thấy cô khẩn trương như vậy thì giữ tay cô lại cười nói.
"Không sao, phòng làm việc này thiếu gia chỉ tối mới đến, nếu cháu thích đọc sách thì vào buổi trưa có thể vào đây xem, thiếu gia sẽ không biết đâu."
"Thôi ạ, lỡ như Cố tổng biết được lại trách mắng dì thì tội cho dì lắm."
"Cháu đừng lo, nếu biết cháu thích học hỏi cậu ấy chắc chắn sẽ không la mắng đâu."
Nghe dì Phương nói thế, Hạ Uyển Ân bạo gan hỏi.
"Dì, Cố tổng nhìn có vẻ rất lạnh lùng. Thường ngày anh ấy có hay la mắng hay khắc khe người làm không ạ?"
"Thiếu gia là một người ngoài lạnh trong nóng, tuy bên ngoài lạnh lùng thế thôi nhưng thiếu gia là một người rất biết quan tâm người khác đấy! Cậu ấy chưa từng có một tuổi thơ hồn nhiên vui đùa như bao đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nham-lan-dinh-menh/3630832/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.