Mặc cho ai làm loạn, Uyển Ân lại yên ắng như người mất hồn khi nghe được sự thật từ chính người mà cô từng hết dạ yêu thương. Hóa ra cô chỉ là công cụ, là bàn đạp cho họ bước vào ngưỡng cửa danh vọng. Là do cô đã quá mơ mộng một tình yêu đơn sơ hạnh phúc, là do cô quá đặt niềm tin vào một người không ra gì. Biết trách ai đây!
Nghe tiếng gọi của Kỳ Mạc Nhu bảo vệ nhanh chóng bước vào, cô ta vội chỉ tay về phía Trịnh Vỹ Ngôn nói.
"Mau bắt lấy tên gây rối này lại cho tôi. Dám đánh bạn trai tôi, anh có biết tôi là ai không?"
Bảo vệ dù biết Trịnh Vỹ Ngôn là nhân viên của công ty, nhưng cũng nhận ra Kỳ Mạc Nhu là con gái của giám đốc nên cũng vội nghe lời cô ta bắt lấy Vỹ Ngôn. Trọng Đình đứng lên tiến về phía Trịnh Vỹ Ngôn nói.
"Thằng khốn, mày dám ra tay với tao à? Mày chán sống rồi đúng không?"
Trọng Đình giơ tay lên định đánh Vỹ Ngôn, Hạ Uyển Ân thấy Vỹ Ngôn vì bảo vệ mình mà gặp nguy hiểm thì vội bước lên phía trước đỡ đòn cho anh. Cố Hàn Đình cũng vì hành động của cô mà lên tiếng.
"Dừng tay!"
Nghe tiếng quát lớn mọi người cũng dừng tay hướng mắt nhìn về phía cửa. Nhận ra gương mặt lạnh ở cửa chính là tổng giám đốc của Cố thị nổi tiếng ở Đế Thành này bọn họ lập tức tản ra, thấy bảo vệ vẫn đang giữ lấy Trịnh Vỹ Ngôn, Trọng Đình vội lên tiếng.
"Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nham-lan-dinh-menh/3630826/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.