Sau năm ngày nghỉ ngơi thoải mái, NT lại tiếp tục đi làm. Theo lời chị Huệ và TN thì Trần MV cũng biến mất, đến nay vẫn chưa xuất hiện, đúng với ước muốn của cô.
Hít một hơi thật sau, nắm chặt hai tay lại hô nhỏ "cố lên", NT bước vào khách sạn với nụ cười tươi trên môi. Nhưng đập vào mắt cô là những ánh mắt hiếu kì, kính phục, sợ hãi thậm chí là ghen ghét, đố kị. "Không ngờ phản ứng của mọi người lại mãnh liệt như vậy, xem ra mình đã đánh giá hơi thấp tầm ảnh hưởng của hắn ta rồi. Haiz, có lẽ từ nay sẽ khó sống rồi" NT nghĩ thầm rồi tự an ủi mình cố gắng.
Vẫn giữ nụ cười trên môi, vui vẻ chào hỏi mọi người như thường lệ, NT cố gắng bỏ qua những ánh mắt ghen ghét coi như không có chuyện gì xảy ra, đi về phía phòng thay đồ, bắt đầu một ngày làm việc.
Lúc đi qua lối rẽ, NT nhìn thấy bác Trần, mặt tỏ ra nghiêm nghị nhìn cô nhưng sau đó lại giơ ngón tay cái lên với cô chẳng khác nào hành động của Hoa Trạch Loại trong " vườn sao băng" làm cô phì cười. Còn cậu Trung khi gặp cô cũng nháy mắt tinh nghịch tỏ ý tán thưởng và động viên làm NT cảm động, mọi người luôn tin tưởng và ủng hộ cô cho dù họ chưa biết rõ sự việc.
Thời gian cứ một nhích dần, NT và chị Huệ hăng say lau cửa kính, vừa lau hai người vừa nói chuyện rôm rả.
- Này, hôm nào em dẫn AD đi chơi cùng bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nham-lan-dieu-ki/2483166/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.