Hôm nay là ngày đoàn viên, khắp nơi đều tràn ngập ánh sáng ấm áp của gia đình. Trong mọi ngóc ngách của thành phố đèn điện được bất sáng trưng. Cảm giác ấm áp, gần gũi lan tỏa khắp chốn. Mỗi người đều có chốn đi về, quây quần bên gia đình....Có ai ngờ bên cạnh đó lại có những con người bên ngoài là ánh hào quang, giàu sang, biết bao người nhìn thấy phải ngưỡng mộ, ghen tị, vậy mà giờ đây họ lại cô độc một mình đón ngày đoàn viên. Dường như lúc này ánh hào quang quanh họ bị lép vế trước thứ ánh sáng giản dị của niềm vui đoàn viên gia đình. Lúc này đây họ trở nên thật nhỏ bé và yếu đuối, niềm vui giản đơn nhất của đời người cũng không có...Nhưng có ai nhìn thấy họ trong bộ dạng này ngoài bản thân họ và đồng loại của họ?
Trong một quán bar rộng rãi, sang trọng của thành phố, ánh đèn lập lòe, những con người đang điên cuồng lắc lư theo điệu nhạc. Họ ăn mặc sang trọng, bất cần, dường như muốn điên loạn, liều lĩnh theo âm nhạc, muốn giải phóng đều gì đó. Đều là người thuộc tầng lớp quý tộc, vậy mà giờ đây lại thật đáng thương khi đang cố gắng vẫy vùng, tìm vui để leo lắt vượt qua ngày đoàn viên này, dường như họ sợ hãi và ghen tị với tất cả mọi người cho nên họ đang cố tìm nguồn giải trí bù đắp và quên đi nó.
Một người đàn ông đang ngồi trong một góc khuất uống rượu, vẻ mặt và phong thái của anh ta hoàn toàn trái ngược với những kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nham-lan-dieu-ki/2483141/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.