Cơn mưa phùn từ hôm qua vẫn chưa dứt, thêm chút gió thổi nhè nhẹ, một màu xanh dịu êm bao trùm khắp chốn. Khung cảnh buổi sáng thật nhẹ nhàng và thoải mái.
NT đang ngồi trên giường ngắm nhìn sự sống ngoài kia từ chiếc cửa sổ trước mặt. Bây giờ cô mới hiểu rõ cảm giác của người tù chính trị, bao hoài bão, khát vọng và lý tưởng to lớn nhưng lại bị ngăn cản và giết chết bởi thanh sắt lạnh lẽo và tàn ác của nhà giam tăm tối, ngay cả một chút ánh sáng cũng không có. NT cũng vậy, nhưng đó không phải là những hoài bão lớn lao hay to tát như họ mà chỉ là muốn được chạy nhảy, hòa mình với thiên nhiên tươi đẹp và được hòa nhập với nhịp sống hàng ngày. Đáng tiếc chân tay cô vẫn chưa khỏi, cho nên đành làm kẻ nhàn rỗi đến phát chán trong này. May mà có chị Huệ và Hân đến nói chuyện với cô cho đỡ buồn.
Chị Huệ ngồi trên ghế, bổ cam cho NT đồng thời tán chuyện vui, cười trêu cô:
- Chỗ này bây giờ là nhà mới của boss mình rồi.
- Đúng đấy, sắp chuyển cả công tác đến luôn.
Vừa nói Hân vừa mời mấy người trong phòng ăn cam, sau đó cũng cắn một miếng, vị chua khiến cô hơi nhăn mặt, đưa cho NT miếng khác. NT liền cầm lấy ăn ngon lành, coi như không nghe thấy gì.
- Sướng nhất nó đấy. – Cô Xuân ăn cam, ghen tị nói.
Chị Huệ nhìn NT đang ung dung ăn, sau đó thở dài than:
- Đúng đó cô. Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nham-lan-dieu-ki/2483127/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.