Bầu trời âm u và nóng bức đến không một chiếc lá rung rinh càng khiến con người khó chịu và bực bội.
Ngày cũng như đêm nóng bỏng, nóng rát, nóng bốc hơi.... Đủ loại nóng.
Không khí bao chùm một chữ "nóng".
Ngồi ngoài sân mong có cơn gió bay qua, Hân mặc áo ba lỗ màu xanh và quần đùi mát mẻ, vừa ăn táo vừa thở dài than:
- Nóng chết mất....Làm ơn có chút gió đi mà. – Cô ngước mắt lên trời nói to, ước gì mình có khả năng hô mưa gọi gió như trong phim.
- Ăn lê cho giải nhiệt. – Đức Minh ở bên cạnh xun xoe vừa phe phẩy quạt vừa lấy lê cho vợ.
Nghe anh nói vậy cô liền lườm anh, tố cáo:
- Anh còn nói nữa? Do béo mới nóng đó.... Suốt ngày bắt em ăn với ăn thôi. Cứ làm như em là lợn sắp đến ngày xuất chuồng không bằng.
Nói xong cô hừ lạnh quay đi.
Biết vợ lại giận dỗi về việc vóc dáng, anh vội vàng cười lấy lòng, ngọt ngào dỗ:
- Em ăn là để tốt cho con mà... Với lại em đang có thai, tăng cân là chuyện tất nhiên. Thử hỏi bà bầu nào không béo chứ?
- Nhưng người ta béo ở mức cho phép còn em là vượt mức đó từ lúc chưa có thai rồi. – Hân hậm hực phân bua.
- Bậy nào. Em không béo. Anh thích vợ anh có thịt, ôm mới thích. - Nói rồi anh cúi xuống thơm nhẹ vào má cô.
Hân vừa xấu hổ vừa hạnh phúc cười, nhìn cái bụng đang dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nham-lan-dieu-ki/2483108/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.