“Đúng bảy giờ tối đến đón anh.”
Lúc sáu giờ, điện thoại Duy Duy có tiếng tin nhắn vang lên. Người gởi dĩ nhiên vẫn là Tiêu Đồ.
“Anh muốn đi đâu?” Cô cẩn thận nhắn lại.
“Anh muốn dùng xe.” Trả lời rất đơn giản.
Cô chỉ làm tài xế mà thôi? Duy Duy thở phào nhẹ nhỏm, nhưng đồng thời trái tim cũng mất mát âm ỉ.
Mấy ngày nay, anh chẳng hề đeo bám lấy cô. Ngược lại rất tích cực tránhmặt… Tư thái dứt khoát như vậy, nghĩa là rất sảng khoái từ bỏ cô. Thếcũng tốt…
Cô thay quần áo xong, tìm hết hai mươi phút mới chạyđến nhà của anh. Bây giờ nhớ lại, dường như cô chưa tới nhà anh lần này. Ngay từ đầu, quan hệ bọn họ quả đúng là bất thường.
Cô đứngdưới lầu nhắn tin mình đã tới, mười phút sau mới thấy anh chậm rãi đixuống. Hôm nay anh quàng chiếc khăn caro màu bạc, mặc chiếc áo lông màuxanh thẫm cổ chữ V, để lộ khớp xương quai đòn khêu gợi, khuôn ngực gầynhư ẩn như hiện và chiếc quần Jean bó sát người, đem đôi mông bao lạitrông vừa tròn vừa đẹp mắt.
Từ sau khi ‘chia tay’ với cô, anhchẳng có chút uể oải, trái lại tinh thần càng lúc càng bay cao, đườngtương lai sáng chói. Vì thế anh ăn mặc đẹp như một… cô em“Tòa nhà Ginzađường Giang Tân!” Nói ra sáu chữ xong, anh hạ mắt xuống, dáng vẻ xa cách chỉ xem cô như một tài xế taxi, chẳng muốn nói nhiều với cô một câu.
Trong lòng Duy Duy biết thế, nên cũng không hỏi nhiều, đạp ga tăng tốc chỉtốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nham-hiem-cua-tieu-do/2134455/quyen-4-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.