Cuộc đời là một tấn bi kịch.
Thế mà màn bi kịch xảy ra đã ba ngày rồi.
Ba ngày qua đối với Duy Duy mà nói là một thảm họa trần gian. Cứ mỗi lầnnghe thấy tiếng còi ‘ríu ríu ríu’ của xe cảnh sát, cô mất hết cả hồn.
Trước đó thì bị chú rể bỏ rơi tại lễ đính hôn, tiếp theo thì đi xâm phạm tình dục chính anh trai của mình. Cô còn đang phân vân vì mất đời con gái,thế mà kết cuộc đẩy ngược thành bị cáo.
Hôm nay là ngày Thỏ Thỏ cho cô kì hạn cuối cùng, địa điểm vẫn ở khách sạn kia.
“Suy nghĩ đến đâu rồi?” Anh tới sớm, sắc mặt lạnh tanh như ông chủ nợ.
Duy Duy chính là đối tượng bị thu nợ. Cô vô tình liếc anh, lại nhìn trúngvào chiếc còng số tám đặt trên bàn trà. Nếuắc đầu từ chối, anh sẽ sửdụng nó để bắt cô đưa tới sở cảnh sát? Duy Duy toát mồ hôi lạnh, nói:
“Thỏ Thỏ à, chuyện kia… em cảm thấy… hai người chúng ta… thật sự không phùhợp cho lắm?” Có nhiều nhân tố phức tạp vướng víu bên trong, nếu ở cạnhnhau sẽ mất tự nhiên.
“Sao lại không phù hợp? Chẳng lẽ vì vóc dáng anh không đủ cường tráng?” Anh cau mày, cố tình bẻ cong ý của cô.
“Không hẳn vậy! Anh đâu có thuộc khẩu vị của em, nếu ở bên nhau, cũng chẳngthỏa mãn được. Cuối cùng em còn phải khốn khổ để ‘vượt tường’ nữa!” Côthì thào.
Cô dám nói như vậy! Tiêu Đồ tức đến hộc máu.
“Vậy là em chọn điều thứ hai? Anh dồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nham-hiem-cua-tieu-do/2134442/quyen-4-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.