Triệu Nhân Thành tông cửa đi vào, còn Tiểu Vũ mang vẻmặt căng thẳng theo sát sau lưng cha. Nhưng vì quá sốt ruột nên vừa cấtbước, chân Tiểu Vũ đã nhũn ra té xuống. Triệu Nhân Thành vội vàng chạytới đỡ con gái
Đúng lúc này, Duy Duy cũng lấy lại tinh thần, nhanh chóng đứng dậy kéo cổ áo của mình, miễn cưỡng che đậy những vết hôn ngân.
Nhìn thấy Duy Duy thật bất nhã ngồi trên mặt sàn bếp, mặt mày vẫn còn hoảnghốt, Triệu Nhân Thành bất giác nhíu mi. Bên trong tưởng như vừa xảy ramột chuyện gì rất lớn lao, nhưng có người bình tĩnh đứng lù lù ra đó,như chẳng có gì quan trọng.
Tiêu Đồ vẫn đứng yên tại chỗ, cúiđầu cười khẽ và nhìn chăm chú vào điện thoại của mình. Còn Duy Duy vẫnrun rẩy, chưa lấy lại được bình tĩnh.
“Bác sĩ Triệu, tôi… chỉ là… sợ con gián thôi…” Duy Duy thật vất vả mới nghĩ ra được một cái cớ.
“Con gián đó chạy qua trước mặt, tôi sợ quá nhảy lên ngồi trên này, rồi héttoáng thế thôi…” Càng nói càng nhảm. Bởi vì cái lí do ấy méo mó đến mứccô cũng tự cảm thấy buồn cười.
Khóe môi của Tiêu Đồ hơi nhếch lên, không vạch trần cô mà chỉ nhìn giương ánh mắt mỉa mai nhìn họ.
“Ha ha ha, tôi là người có lá gan nhỏ lắm, phụ nữ mà…” Để tạo thêm hiệu ứng, Duy Duy phải cười gượng gạo cho xong nhiệm vụ.
Cô muốn chết, cô muốn hét to tiếng hét thê lương!
Tiêu rồi, tiêu rồi! Có phải dáng vẻ của cô hiện giờ rất tệ? Bác sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nham-hiem-cua-tieu-do/2134428/quyen-3-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.