Ban đầu đơn giản chỉ thế này:
“Tối nay bảy giờ tôi có mặt ở phòng tập.”
“Thật khéo, tôi cũng ở đó.”
“Vậy đến lúc đó gặp nhé.”
“Được.”
Sau đó lại diễn ra như thế này:
“Chiều nay ba giờ tôi đến phòng tập.”
“Quá trùng hợp, tôi cũng vậy.”
“Tôi thuận đường nên đón cô luôn nhé.”
“Thật tốt quá.”
Duy Duy nhắc nhở mình rằng, tình yêu là mù quáng. Nếu cô không thể khốngchế trái tim muốn chìm đắm trong đó, vậy ít nhất với những kinh nghiệmbi thảm trước đây, cô nên mở to hai mắt, lấy lí trí nhìn rõ nhân phẩmcủa người ta rồi mới lao đầu vào cảm tình.
Sau vài lần hẹn hò, Duy Duy phát hiện ra cuộc sống bác sĩ Triệu rất có quy luật, quy luật đến nỗi thật buồn tẻ.
Nếu anh làm việc cả ngày thì ban đêm anh sẽ đến phòng tập. Nếu anh chỉ bậnrộn vào buổi sáng thì chắc chắn buổi chiều sẽ có mặt tại đó. Nhưng nếuanh có ca trực vào buổi tối, thì trước đó một ngày anh sẽ tích lũy nănglượng, chỉ vận động tại nhà. Cuộc sống của anh, ngoại trừ bệnh viện ra,không có gì hơn là ở phòng tập.
Anh là một người đàn ông rất ham mê thể thao, hầu như toàn bộ năng lượng đều đầu tư vào vận động. Chonên bất kể một ngày làm việc có vất vả bao nhiêu hoặc hôm đó có nhiềucuộc phẫu thuật mệt mỏi như thế nào, anh cũng đúng giờ xuất hiện tạiphòng tập thể dục.
Đối với cô mà nói, làm việc có vài ngày liêntục không nghỉ ngơi thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nham-hiem-cua-tieu-do/2134400/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.