Dạ Dương không hề biết, một câu nói trong vô tình của mình lại vô cùng có lực sát thương với cô gái này, hắn ôm lấy Ngữ Linh, dẫn cô ta ra ngoài. Thật buồn cười là trước khi đó, Ngữ Linh kia còn vô cùng thành khẩn cúi đầu xin lỗi Cố Lam. Cô ta quá thiện lương, cứ nghĩ thế giới này luôn luôn tốt đẹp - ngu ngốc giống như cô lúc trước.
Nén lại chút chua xót trong tim, Cố Lam bước ra khỏi quán cà phê, liếc nhìn chiếc ô tô đã phóng đi xa.
"A Dương..."
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Cố Lam móc ra chiếc điện thoại cũ kĩ của mình. Chữ hiển thị: Bà chủ.
"Bà chủ, hôm nay sao?" Cố Lam có chút thẫn thờ nhìn lên trời cao.
"Đúng nha Lam Lam, hôm nay là ngày hẹn bắt buộc của cô đấy. Cô phải đến nhanh lên, đấu thủ của bên kia đã suốt ruột lắm rồi!" Trong điện thoại là một giọng nói vô cùng kiều mị, tùy hứng, chọc cho người ta yêu thích không thôi.
"Được rồi, chào chị, bà chủ!" Cố Lam cúp máy. Hôm nay tâm trạng của cô không được tốt, coi như giải tỏa một hôm vậy.
... ......
Khu hắc đạo - sảnh quyền anh ngầm.
"Phàm Lâm, không ngờ cậu mà lại có cái sở thích này!" Dạ Dương liếc nhìn xung quanh, mặc dù hắn cai quản khu hắc đạo đã lâu nên chuyện của sảnh quyền anh ngầm này hắn cũng biết chút ít, thế nhưng hôm nay là lần đầu tiên hắn thực sự bước đến nơi này.
"Hôm nay thấy tâm trạng của cậu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nguy-hiem-kho-cuong/2920009/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.