Đường Uyển Niệm ngồi trong xe thấp thoảng không dám nhìn vào anh, sợ mình bị anh mắng vì đã đem chiếc váy đắt tiền đi làm hỏng. Cô sợ hãi ngồi trên xe không dám ngọ nguậy, cô không nghĩ chiếc váy nhẹ nhàng đó lại đắt, cô nhìn chiếc váy bị vấy bẩn Đường Uyển Niệm kéo chỗ bẩn lên cố lấy khăn tay của mình mà lau.
Làm ơn sạch đi mà!
“Nếu em chà vậy nó càng thêm hư thôi!"
Trong khi Đường Uyển Niệm đang lo lắng không biết làm sao cho chiếc váy sạch trở lại, anh thì bình tĩnh mà nói.
“Anh giận rồi sao? Em xin lỗi vì đã lấy chiếc váy đắt tiền này rồi làm nó bẩn!" Đường Uyển Niệm ấp úng nói, anh và cô là vợ chồng hợp đồng nếu giờ anh bắt cô đền tiền có khi bán cả cái thân cũng không đủ trả.
“Không giận, với lại em lấy chiếc váy đó là rẻ nhất rồi!"
20 tỷ mà anh nói rẻ?
Đùa nhau à? Đúng là nhà tài phiệt có khác!
Đường Uyển Niệm không thể khép được miếng tròn xoe của mình, cô không ngờ trong chiếc tủ váy đó anh lại chuẩn bị toàn đổ đắt tiền như vậy, giờ cô biết rồi có khi sẽ không bao giờ đụng vào chiếc tủ đó cũng nên.
“Từ giờ không được để cho người khác bắt nạt nữa biết không? Nếu để anh nhìn thấy em chết chắc!"
“Dạ, anh không bắt em đền sao?"
“Đương nhiên phải đền rồi, 20 tỷ chứ có phải vài trăm đâu!"
Đường Uyển Niệm bị anh doạ cho sợ, cô run rẩy mở tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ngot-ngao-danh-rieng-cho-em/3593300/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.