Sang ngày hôm sau Đường Uyển Niệm đã dậy sớm ăn sáng cùng bố mẹ chồng, Mạc Tử Thần sáng sớm đã đi làm còn chưa kịp ăn sáng, cũng không gọi cô dậy làm cô ngủ nướng hơn 9 giờ mới dậy, Đường Uyển Niệm lờ đờ xuống nhà, bước tới tủ lạnh lấy nước ra uống, vừa uống xong quay người lại thấy bố mẹ chồng đang nhìn mình.
“Bố mẹ!" Cô vội vàng chào hỏi: “Buổi sáng vui vẻ!"
Mạc Lưu Đằng nhìn đồng hồ trên tay: “Giờ này còn chào buổi sáng sao?"
Đường Uyển Niệm vội xem đồng hồ điện thoại, cô mới giật mình.
Chết rồi, ngủ quên mất!
Ai bảo ngày trước toàn dậy giờ này!
Cô sợ hãi nhìn bố mẹ chồng, bởi cô thấy con dâu phải dậy sớm để nấu bữa sáng cho gia đình, đàng này cô lại ngủ đến hơn chín giờ mới dậy, bố mẹ chồng tức giận là đương nhiên.
“Phải chào buổi trưa chứ con! Nào mau lại ăn sáng với bố mẹ!" Mạc Lưu Đằng vội đáp lại cô, câu đùa nghịch của bố chồng kiến cô đứng tim.
“Cái ông này, biết con bé lo lắng rồi cứ đùa nó quài!" Mạch Triệu vội vã đánh nhẹ chồng mình mà trách móc, bà vội kéo con dâu vào bàn ăn.
“Bố mẹ chưa ăn sáng nữa sao?" Đường Uyển Niệm nhìn ba bữa sáng trên bàn rồi hỏi.
“Bố mẹ chờ con dậy ăn cùng, với lại sáng sớm bố mẹ đi thể dục vừa mới về!"
Đường Uyển Niệm thừa biết hai người nói dối, nhưng vẫn vui vì lời nói dối đó, cô vui vẻ mà trò chuyện dùng bữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ngot-ngao-danh-rieng-cho-em/3593297/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.