Chương trước
Chương sau
Mạc Tử Thần sau khi nghe tin bố mẹ mình đã về nước, anh cũng chả màng đến cuộc họp cấp cao quan trọng chuẩn bị diễn ra mà phi thẳng về nhà, lần này cũng không cần đến tài xế nữa mà trực tiếp lái xe, bởi có tài xế bọn họ sẽ lái an toàn, chính vì sợ hai ông bà sẽ về nhà trước và thấy cô con dâu mà anh giấu trong nhà, nên anh đã lấy xe phi về nhà với tốc độ nhanh nhất, anh cũng không lo bị cảnh sát bắt, vì chiếc xe anh đi cũng đã được định là thuận lợi trên đường về.

Mạc Tử Thần vừa lái xe vừa gọi điện về cho Đường Uyển Niệm nhưng cho dù có gọi bao nhiêu cuộc cũng không được, đành phải gọi cho quản gia.

“Quản gia, bố mẹ tôi là về đến biệt thự chưa?"

“Thiếu gia, hai người họ đã về rồi hiện đang ở trên phòng nói chuyện với phu nhân!"

Nghe quản gia nói thế anh càng lo lắng hơn, sợ hai người họ sẽ làm gì đến cô vợ của mình, sợ họ doạ Đường Uyển Niệm chạy mất như thế anh sẽ không thể níu kéo được.

Vừa lái xe về đến nơi anh đã tức tốc chạy lên phòng, thấy ba người đang trò chuyện vui vẻ như không có chuyện gì, bố mẹ và Đường Uyển Niệm thấy anh chạy vào hơi thở còn gấp gáp kèm theo gương mặt lo lắng, cả ba đều ngạc nhiên.

“Con trai, sao trông con thở gấp quá vậy?" Mẹ anh vội đứng dậy đi đến bên con trai mà hỏi thăm, còn không quên lấy khăn tay ra lau mồ hôi trên rán anh.

“Con không sao, chỉ qua nghe tin bố mẹ về nên vội về nhà xem hai người có khoẻ không?" Anh liếc nhìn Đường Uyển Niệm khi thấy cô không tổn thất gì bên ngoài mới yên tâm mà trả lời mẹ.

“Có thật là chỉ xem bố mẹ có khoẻ không sao? Hay là có chuyện gì khác!" Bố anh khi nói chuyện với anh đều im lặng nhìn anh nói từ đó biết được con trai mình đang nghĩ gì trong đầu và đưa ra câu hỏi vặn lại.

“Đúng vậy, chẳng lẽ bố mẹ không tin tưởng con sao?"

“Tin sao được? Đến việc anh lấy vợ còn chả báo cho ông bà già này một tiếng thì lấy gì để tin đây?" Mẹ anh bĩu môi giả vờ tức giận nhưng bên trong thực chất đã hiểu lý do gì mà anh về nhanh như vậy.



“Hai người cùng đã biết rồi còn gì?"

Cuộc hội thoại của gia đình ba người tưởng chừng rất căng thẳng nhưng nó lại trái ngược hoàn toàn, đều là những câu hỏi vu vơ cho đối phương trả lời. Nhìn gia đình ba người trò chuyện vui vẻ Đường Uyển Niệm lại nghĩ tới người bà bị bệnh của mình, mỗi lần vào thăm bà cô lại không thể nhớ gương mặt của cháu gái mình, mặc cho cô có giải thích thì bà chỉ gọi tên nhưng không nhận ra gương mặt đứa cháu gái thân yêu.

“Con dâu, con khóc đấy sao?"

“Dạ không có, bụi bay vào mắt con thôi à!"

Vừa thấy con dâu bảo bụi bay vào mắt, hai ông bà lại tức tốc đến chỗ cô xem tình hình như thế nào, người thì đóng cửa để bụi không bay vào, người bước tới xem có hạt bụi nào trong mắt cô không.

Mạc Tử Thần nhìn bố mẹ mình lo lắng quan tâm cô như vậy cũng rất hạnh phúc, vừa rồi khi nghe tin bố mẹ về nước anh sợ hai người thấy anh lấy vợ mà không phải là những tiểu thư, nhà môn đăng hộ đối sẽ đánh đập cô thậm trí là giết nên mới về nhanh như vậy!

Ai mà biết được bố mẹ anh lại cưng chiều cô con dâu mới này hơn cả anh nữa.

“Nếu bố mẹ cũng đã về rồi vậy chúng ta ra nhà hàng dùng bữa được không?"

“Ra nhà hàng làm gì con trai, có phải ăn mừng việc con thoát ế không?"

“Mẹ à, con 30 tuổi rồi, không phải trẻ con, mẹ bớt nói móc con đi!"

“Được rồi con trai, chúng ta đi!"



“Bố mẹ, hai người xuống nhà đợi con trước, con thay đồ xong sẽ xuống sau!"

“Vậy con dâu nhanh lên nha, chúng ta chờ con dưới nhà!"

Hai ông bà xuống dưới nhà, tưởng con trai cũng theo sau nhưng khi xuống đến nơi mới biết Mạc Tử Thần đang ở trên phòng.

“Em không phải rất sợ gặp bố mẹ anh sao?"

“Cũng phải như thế! Bố mẹ anh rất tốt, trước giờ không có ai tốt với em như thế cả!"

“Nào nào, không khóc, giờ em là vợ anh, gia đình anh đương nhiên sẽ phải đối tốt với em, nếu ai dám làm em khóc anh sẽ không tha cho kẻ đó!" Anh hào hùng mà tuyên bố với cô.

“ Anh, chúng ta chỉ là vợ chồng hợp đồng thôi, anh không cần đối xử tốt với em làm gì?"

“Hợp đồng thì làm sao? đã đăng ký kết hôn và ngủ cùng một giường thì anh có trách nhiệm lo lắng quan tâm em!"

“Nhưng…!"

“Không nhưng gì hết, mau thay bộ váy đẹp nhất đi ăn với bố mẹ, để bố mẹ chờ lâu sẽ bị mắng đó!"

Cuối cùng cô đã bị con người ấm áp này một lần nữa làm lay động, con tim bất giác mà đập thật mạnh, Đường Uyển Niệm nghe lời anh trang điểm và mặc một chiếc váy thật đẹp trong tủ đồ, cô phải thật xinh đẹp để có thể tạo được ấn tượng tốt trong mắt bố mẹ chồng và chồng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.