Mạc Tử Thần sau khi từ phòng tắm ra không thấy người nằm trên giường, anh không nói gì chỉ nghỉ cô gái này có việc gì lại chạy trốn như thế, khi nhìn thấy những tờ tiền và giấy để bên giường anh liền bước tới, bước đến anh cầm tờ giấy lên đọc có chút tức giận.
“Năm điểm? Vậy là mình được cộng thêm một điểm vì thứ đó to thành sáu sao?”
Mạc Tử Thần có chút thắc mắc tại sao mình không được mười mà lại có bấy nhiêu đó, nhìn những tờ tiền lẻ anh cười.
“Cô ấy dám xem mình là trai bao?”
Mạc Tử Thần vứt tờ giấy đi đương nhiên tiền cũng không lấy, khi quay đi lại để ý vết đỏ dưới ga giường, anh có chút ngạc nhiên.
Vẫn còn là con gái!
Anh tưởng cô không còn, chỉ qua có chút cảm xúc thích thú khi thấy cô đứng trong quán bar rao bán mình mà không cần tiền, anh trước giờ lại không gần nữ nên khi thấy cô rất muốn được gần gũi nên đã đứng lên rồi cùng xảy ra chuyện tối qua, nhưng Mạc Tử Thần không nghĩ cô vẫn còn là thiếu nữ.
Thú vị đấy!
Anh liền cầm điện thoại gọi cho trợ lý tìm hiểu xem cô gái trong quán bar hôm qua là ai, anh phải xem cô gái đó nếu thấy mình sẽ ra sao?
Đường Uyển Niệm chỉ là diễn viên tiền tuyến số 18 chưa được nhiều người biết đến, nhan sắc không được xinh đẹp như minh tinh khác nhưng vẻ đẹp thuần khiết của cô cũng đã làm cho bao nhiêu chàng trai chú ý đến khi cô đang còn đi học. Cô mồ côi mẹ, mẹ cô mất khi cô lên sáu tuổi từ đó cô phải sống cùng bà ngoại. Bà ngoại cô do bươn chải để lo cho cuộc sống, lo cô ăn học đến khi ra trường gân cốt bà cũng đã bị thoái hoá, cơ thể bà vì thế cũng rất yếu, bà lại bị bệnh mất trí nhớ tuổi già rất dễ bị lạc, cũng may bà còn nhớ đến cháu gái. Đường Uyển Niệm đã gửi bà trong bệnh viện trong tuần cô sẽ đến thăm bà vài lần.
Đường Uyển Niệm vừa rời khỏi khách sạn đã nhận được điện thoại từ người đại diện, cô luống cuống mở túi xách lấy điện thoại ra nghe tiện thể đứng bắt một chiếc taxi.
“Đường Uyển Niệm, bây giờ em đang ở đâu?” Đầu dây bên kia giọng người đại diện có vẻ lo lắng.
“Sao vậy chị?” Cô ngồi vào taxi muốn về nhà nhưng rồi sực nhớ về đó lại gặp tên nên đã bảo tài xế đến thẳng phim trường.
“Chị không thấy em đến phim trường, gọi điện lại không bắt máy gọi cho Sở Hạo Thiên lại nghe em tối qua không về nên chị có chút lo!” Chị đại diện vẫn chưa hết lo lắng, xem ra hôm qua cô không về nhà cũng có nhiều người lo lắng.
“Mà em mau về nhà đi, Sở Hạo Thiên cậu ấy cũng rất lo cho em đây!” Người đại diện dặn dò
“Vâng, một lát nữa em sẽ đến phim trường!”
Đường Uyển Niệm cúp điện thoại, lưng dựa thẳng vào ghế xe tay đặt lên đầu suy nghĩ.
Cái tên họ Sở đó là bạn trai của cô, hắn ta mà cũng tỏ ra lo lắng sao? Chắc là lừa dối thôi, cái tên cặn bã đó cho chó nó còn không thèm.
Trong đầu cô tức giận mà mắng mỏ tên tra nam.
Năm năm ở bên nhau cô luôn dùng tình cảm chân thành để yêu thương chăm sóc hắn ta vậy mà sau lưng lại vụng trộm với người khác.
Cho dù cô là diễn viên tiền tuyến số 18 phải chăm lo cho bà ngoại già nhưng vẫn không để cho tên đó chết đói sao lại đối xử với cô như vậy!
Đường Uyển Niệm đau đầu khi suy nghĩ đến những chuyện quá khứ.
Cô quyết định về lại nhà, dù gì thì căn hộ đó cũng là của cô mắc gì không về.
Đẩy cửa vào, đập vào mắt cô là cảnh bóng bay đủ màu, hoa và bánh sinh nhật trước mắt, cô ngạc nhiên mà nghĩ ngợi.
Những thứ này là cái quái gì vậy?
Rõ ràng tối hôm qua cô về đâu có những thứ này, xem ra là hôm qua hắn ta và tên đàn bà kia chơi xong đã chuẩn bị.
Đường Uyển Niệm bước vào nhìn tên Sở Hạo Thiên ngồi trên ghế sofa vẻ mặt buồn bã cúi đầu trầm mặc, tỏ ra giận dỗi.
Đường Uyển Niệm cười khinh bỉ cô bước đến tủ lạnh lấy ra một chai nước lọc mở nắp ra uống.
“Tại sao tối qua em không về? Có biết anh lo lắng lắm không?” Sở Hạo Thiên nhìn cô ánh mắt đỏ đầy tức giận.
Chắc là giận vì để hắn ta một mình trong ngày kỉ niệm.
“Đi tìm bạn tình!” Cô cất chai nước vào tủ ung dung nói.
Hai từ “Bạn tình” làm cho tên đó ngơ luôn, một người luôn bảo vệ thân thể như cô lại đi tìm bạn tình.
“Em đừng nói dối, người như em cũng dám đi ra tìm bạn tình!” Anh ta cười, bởi trước giờ cô chưa từng muốn tiếp xúc với người khác giới nào ngoài hắn ta.
“Anh tìm được chẳng tôi không tìm được!”
Cặn bã như hắn có thể lên giường với người khác sao cô có thể không?
Bây giờ hắn ta mới ngỡ ra cô đã biết hắn lên giường cùng người khác.
“Em đừng quá đáng, em nói vậy khác nào anh ở phía sau em làm chuyện đồi bại!” Sở Hạo Thiên vẫn cứng miệng.
“Không biết, xem như tôi chán anh rồi muốn đá anh, nên giờ mời anh đi ra khỏi nhà tôi!”
Đường Uyển Niệm có chia tay cũng phải là do mình nói, phải tự mình đá hắn ta không được để cái tên cặn bã đó nói chia tay trước.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]