Âu Dương Hi Phàm ngồi trên xe , trên tay cầm bản báo cáo nhưng tâm trạng anh cứ lo lắng không yên, một loại cảm giác nào đó thôi thúc anh , cứ bồn chồn khó tả như có chuyện gì không tốt đã xảy ra.Hi Phàm cố gắng đè nén tinh thần lại thì tài xế bất chợt cất tiếng thắc mắc đồng thời cho xe dừng lại.
''Tổng tài, phía bên kia đường hình như ...có một cô gái bị ngất thì phải.''
''cô gái?'' Anh có chút kích động hỏi lại.
''phải!''\-tài xế tỏ ra rất chắc chắn về câu nói của mình . Âu Dương Hi Phàm từ từ mở cửa kính xe , vóc dáng đó! Thân hình quen thuộc xuất hiện trước mắt khiến anh dâng trào một nỗi lo sợ mãnh liệt.
''Mau dừng xe!''\- anh lập tức ra lệnh ròi lao ra khỏi xe tiến về phía bóng hình đó.
Hi Phàm nhẹ nhàng đỡ cô dậy. Đúng là cô rồi, tại sao cô lại một mình ở đây? Doãn Tư Thần đâu? Nhìn sắc mặt trắng bệch cùng vết hằn của nước mắt còn đọng lại trên gò má hồng của Lạc Hy khiến anh nhận được ra phần nào những gì cô đã trải qua . Sắc thái tiều tụy cùng kiệt làm anh khó chịu vô cùng. Trái tim như bị ai đó bóp nghẹt.
Khốn kiếp
Âu Dương Hi Phàm tức giận nhưng động tác vẫn rất nhẹ nhàng bế cô lên xe ròi ra hiệu cho tài xế đến bênh viện. Chiếc xe lao thật nhanh giữa con đường tấp nập . Anh một giây cũng không rời mắt khỏi cô, bàn tay lưỡng lự đưa lên vuốt ve khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ngot-ngao-cuoi-cung/2371773/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.