Doãn Tư Thần bưng đĩa thức ăn cuối cùng bày ra bàn rổi kéo ghế ngồi phía đối diện kia. Lạc Hy vừa nhìn thấy cao lương mỹ thực liền sáng mắt lên, vội vàng cầm đũa gắp từng món nếm thử, Doãn Tư Thần thấy bộ dạng ham ăn của Lạc Hy thì không khỏi bật cười.
"Ăn từ từ thôi, không ai dành mất của em đâu!"
Lạc Hy nhai nhồm nhoàm, cố nuốt hết đống thức ăn trong miệng. Quả thật anh nấu ăn thực sự rất ngon, mỗi món ăn đều mang đến cho cô cảm giác ấm áp, yêu thương của gia đình, sự ngọt ngào chan chứa của Doãn Tư Thần trong đó.
"Nó...thật...thật sự rất ngon!"\-Lạc Hy vừa ăn vừa cười đáng yêu nhìn anh.
"Nếu em thích, sau này tôi sẽ thường xuyên nấu cho em ăn!"
Ánh mắt long lanh đầy sự mong chờ của cô nhìn về phía anh. Cảm nhận rõ sự ôn nhu, cưng chiều của anh.
"Thật ư!!" \-cô hỏi lại để xác định những gì mình nghe thấy là không sai.
"Ừm."
Doãn Tư Thần thấy bản thân lúc này không hiểu sao lại vui đến thế, một loại cảm giác chưa từng có kể cả là khi ở bên Bạch Cơ Uyển.
Phải chăng anh đã vô tình coi người phụ nữ này là vợ của mình rồi!
Cả hai dùng bữa tối một cách vui vẻ, ấm cúng. Ngay lúc này, họ hoàn toàn giống như một cặp vợ chồng trẻ bình thường đang âu yếm, bồi đắp hạnh phúc cho nhau. Không còn bất cứ rào cản nào có thể ngăn cách họ.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Trời đã khuya. Sau khi Doãn Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ngot-ngao-cuoi-cung/2371762/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.