Gần đến Doãn thị, Lạc Hy bắt gặp Doãn Tư Thần xuống xe ô tô vào công ty. Cô không hề né tránh , trực tiếp đi qua anh vào trong, gương mặt vô tâm không chút cảm xúc lướt qua mặt Doãn Tư Thần khiến anh có chút sửng sốt.
Chẳng phải mới tối qua cô ấy còn vui vẻ lắm sao?
Sao hôm nay lại trở nên xa cách như vậy!
Doãn Tư Thần bất chợp có cảm giác xa lạ khó hiểu, gần như sắp mất cô rồi. Mặc dù Lạc Hy ở ngay trước mắt nhưng anh vẫn không thể nào nắm bắt tâm tư của cô, sự bất an bỗng dâng trào khắp tâm trí anh. Đôi bàn tay vội bắt lấy cánh tay nhỏ bé của Lạc Hy, ánh mắt thâm thuý, đôi lông mày kiếm đen khẽ cau lại nhìn thẳng vào đôi mắt cả kinh của cô. Lạc Hy bị bất ngờ kéo lại có chút loạn xạ nhung ngay sau đó đã lấy lại được vẻ lãnh đạm, đôi ngươi sắc bén nhìn trực diện vào người đàn ông đối diện.
"Em sao vậy, thấy tôi giống như người lạ lắm sao?"
Lạc Hy đáp trả bằng giọng lạnh nhạt.
"Vậy tôi phải tiếp đón Doãn tổng thế nào ạ!?"
Nghe được câu trả lời của Lạc Hy, Doãn Tư Thần bực bội nắm chặt tay cô, giọng nói sắc lạnh.
"Em dám dùng ánh mắt đó nhìn tôi!"
"Ồ! Thế tôi nên nhìn anh bằng ánh mắt yêu thương hay thù hận?"
"Em...."\-anh lúc này hoàn toàn bị lời nói của cô mạc tức giận.
Cả sáng nay, anh khó khăn lắm mới có thể dỗ Bạch Cơ Uyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ngot-ngao-cuoi-cung/2371758/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.