Nói chuyện hăng hái đến quên cả thời gian, Lạc Hy nhận thấy đã gần tối, chợt nhớ đến Doãn Tư Thần vẫn còn đang họp liền đứng dậy tạm biệt Hi Phàm.
"Thật xin lỗi, bây giờ tôi phải trở về rồi! Lần sau chúng ta nói tiếp nhé!"
"Ờ...nhưng..."
Chưa kịp nói hết câu, cả thân thể Lạc Hy lao vụt ra ngoài nhe cơn gió, Âu Dương Hi Phàm đứng đó nhìn bóng hình xa dần của cô, ánh mắt hiện lên một tia thú vị cùng phức tạp. Không hiểu sao chỉ mới vừa nãy thôi, ý chí lại thôi thúc anh muốn giữ người con gái này lại bên mình lau hơn nữa, muốn hoàn toàn bao bọc , bảo vệ cô nhưng điều đó chua kịp hiện hữu được bao lâu đã bị anh dập tắt ngay tức khắc. Có lẽ cảm xúc ấy là do anh đã quá mong nhớ hình bóng thiếu nữ 18 tuổi thanh thuần, mạnh mẽ ấy đã khắc tạc trong trái tim anh mà chợt muốn biến cô thành người đó để lấp đầy khoảng trống lạnh giá mà thôi.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Vừa bước ra khỏi phòng Âu Dương Hi Phàm, Lạc Hy nhanh chóng chạy xuống sảnh đợi, phát hiện xe của Doãn Tư Thần đã rời đi từ lúc nào. Chỉ còn lại một chiếc xe cùng tài xế đang đợi cô mà thôi. Lạc Hy thu hồi dáng vẻ hấp tấp ban nãy, từ từ bước đến chiếc xe, cất giọng có chút lo lắng hỏi người tài xế.
"Chủ tịch đâu rồi?"
Người tài xế vừa nhìn thấy Lạc Hy đến, vội cung kính mở cửa xe, dùng giọng đầy nghiêm túc nói.
"Chủ tịch đã trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ngot-ngao-cuoi-cung/2371748/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.