Lời nói đầy nhẫn tâm cùng ruồng bỏ khiến tim cô như rỉ máu. Lạc Hy cố áp chế nội tâm, mở lời thanh minh lần cuối.
"Đứa bé là con anh! điều đó hoàn toàn là thật!"
Doãn Tư Thần cười lạnh thấu xương, đôi mắt ám liệt đầy sát khí.
"Vẫn còn mạnh miệng! Cho dù có phải hay không cô cũng không có tư cách mang thai con của tôi!"
Đôi mắt Lạc Hy bỗng chốc chấn động, nhìn thẳng vào con ngươi nhuốm màu đỏ tươi. Thời khắc này đây, Lạc Hy hoàn toàn tuyệt vọng với cuộc hôn nhân này. Không có tư cách? Phải, cô không hề có tư cách. Đôi môi lãnh lẽo mím chặt, hô hấp vô cùng khó nhọc. Từ đầu đến cuối người đàn ông này định sẵn đã không thuộc về cô, sự bi ai thống khổ như cắn xé con tim đầy thương tích ấy.
Doãn Tư Thần, rốt cuộc anh đã từng yêu em chưa? Dù chỉ một giây thôi!
Bạch Cơ Uyển đứng bên cạnh chứng kiến sự phẫn nộ của Doãn Tư Thần thì cũng hiểu được năm bảy phần nguyên do. Cô ta nở nụ cười khinh miệt, cao giọng nói.
"Lạc Hy, sao em có thể phản bội Tư Thần như vậy. Chẳng lẽ cô ghen ghét tôi mang thai con của anh ấy nên tìm người đàn ông khác để khiến mình mang thai?"
Giọng điệu không nhanh không chậm nhưng đủ để lửa giận trong Doãn Tư Thần càng cao thêm. Bàn tay to lớn, thô ráp bóp chặt lấy cằm Lạc Hy, ánh mắt lóe lên tia chết chóc, gương mặt tuyệt mỹ tiến đến gần tai cô.
"Tôi sẽ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ngot-ngao-cuoi-cung/2371707/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.