9: 30, bữa tiệc chính thức bắt đầu. Đúng với ý muốn của Mộ chủ tịch. Ông đứng trên bục cao, vẻ mặt lộ rõ sự hài lòng, bao quát toàn bộ sảnh tiệc. Mộ chủ tịch dừng ánh mắt lại ở chỗ Vương Bạch Ngôn, vui vẻ mỉm cười.
Phía dưới, Vương Bạch Ngôn tay cầm li rượu vang đắt đỏ, nâng cao, hướng về chủ tịch Mộ. Ông bật cười lớn, gật đầu lại với Vương Bạch Ngôn rồi nhận chiếc mic từ tay người quản lí, cất giọng dõng dạc.
“Xin phép một chút, cho tôi được nói đôi lời”.
Câu nói hết sức nhẹ nhàng nhưng đầy quyền lực của chủ tịch Mộ khiến toàn bộ người trong sảnh trật tự, tất cả đều đồng loạt hướng ánh mắt về vị chủ tịch tối cao.
Cùng lúc này Mộ Tâm bước vào, từ tốn đi đến cạnh Mộ Lâm cũng đang nhìn lên, nghiêm túc theo dõi bố mình. Cô hít một hơi, lấy dũng cảm ghé sát vào người Mộ Lâm.
“Anh! Em vừa về sáng nay ạ”.
Trái ngược hoàn toàn với phản ứng của một người anh trai dành cho đứa em gái sau bao năm không gặp, Mộ Lâm chỉ lạnh nhạt buông một câu.
“Ờ, tôi có nghe qua rồi! Là sáng nay”.
Mộ Tâm hơi hụt hẫng, đuôi mắt trùng xuống, gượng gạo, tiếp tục bắt chuyện.
“Anh vẫn khỏe chứ?”.
Mộ Lâm vẫn không thèm quay mặt nhìn Mộ Tâm lấy một cái.
“Vẫn tốt, cho đến khi sáng nay”.
Mộ Tâm không nói gì, im bặt, cô mím môi thất vọng đứng lại chỗ của mình. Lòng có chút buồn. Người anh này Mộ Tâm luôn biết rằng từ nhỏ cho đến lớn vốn không hề ưa cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ngot-ngao-cua-cheval-blanc-ruou-vang/61073/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.