Thành phố A. Ánh nắng đầu thu, mang trong mình chút hơi lạnh. Những chiếc lá xanh còn sót lại khẽ đung đưa trước gió. Vài ba tia nắng lẻ loi xuyên qua đám mây dày đặc, chiếu lên tấm kính cửa sổ, lấp lánh như viên pha lê trong suốt.
“Trong gần một tuần, cổ phiếu niêm yết của tập đoàn Vương Thị có tăng mạnh. Các công ty con cũng được lợi từ sau vụ này”. Cảnh Tuấn đang báo cáo tình hình biến động mới nhất về cổ phiếu của tập đoàn, giọng trầm thấp vang khắp căn phòng.
Ngồi trên chiếc ghế ở vị trí chủ tịch, Vương Bạch Ngôn nhìn ra ngoài cửa sổ. Dáng ngồi thẳng, đôi mắt chăm chú ngắm nhìn vệt nắng rực rỡ trên tấm kính pha lê
“Chủ tịch?”
Báo cáo xong, Cảnh Tuấn liền hỏi.
Ánh mắt chậm rãi rời khỏi vệt nắng, Vương Bạch Ngôn suy nghĩ giây lát rồi dặn dò Cảnh Tuấn vài câu sau đó cùng hội ý với những người còn lại. Buổi họp kết thúc nhanh chóng.
Anh vẫn ngồi đó im lặng quan sát từng tia sáng thỉnh thoảng lóe lên. Một buổi chiều buồn vội vã. Vương Bạch Ngôn đứng dậy, rảo bước đến gần khung cửa sổ nhìn xuống.
Đường phố đông vui, nhộn nhịp, tấp nập người qua lại, không lúc nào là không yên tĩnh.
“Cốc cốc cốc”
Phía bên ngoài Cảnh Tuấn gõ cửa cho có lệ rồi rất tự nhiên, ung dung đi vào. Anh ta ném tập tài liệu xuống bàn, hai tay đút vào túi quần thong thả ngồi xuống ghế, gác đôi chân dài miên man một cách chễm chệ. Vương Bạch Ngôn vẫn không quay lại, dường như anh đã quá quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ngot-ngao-cua-cheval-blanc-ruou-vang/61066/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.