Sự nghiệp kinh doanh của bà thổ địa
Tác giả: Âu Dương Mặc Tâm
Dịch: Quá khứ chậm rãi
***
Phần 6: Phó bản cuối cùng – Bổn thần tiên cuối cùng cũng thoát nghèo rồi
Chương 117: Tôi nhớ cô
***
"Nhường đường nhường đường!" Một y tá đẩy giường bệnh lao ra khỏi phòng sinh, chạy vào phòng phẫu thuật như một cơn gió.
Phản xạ có điều kiện của anh rể thứ hai muốn đi theo, nhưng lại bị y tá ngăn lại.
"Người nhà chờ bên ngoài."
Đèn báo "đang phẫu thuật" sáng lên, sắc mặt đám người thân của nhà họ Phạm trắng bệch.
Sắc mặt của Phạm Lam phỏng chừng là khó coi nhất, trong khoảnh khắc vừa rồi, cô rõ ràng nhìn thấy một luồng oán khí quấn quanh trên người chị họ rồi đi theo vào phòng phẫu thuật.
Phạm Lam nhìn xung quanh thấy không có ai chú ý đến cô, cô chạy đến phòng vệ sinh tự thi một câu thần chú tàng hình lẻn vào phòng phẫu thuật.
Vừa vào phòng phẫu thuật, đã cảm thấy mùi máu tươi xộc lên.
Toàn bộ bàn giải phẫu bao phủ trong một kết giới trong suốt, một thanh niên cao cao gầy gầy giơ tay lên, đầu đầy mồ hôi duy trì kết giới, trên người anh ta là thần quang màu xanh biếc, hiển nhiên là nhân viên thần chức.
Trong kết giới, các bác sĩ y tá không hề nhìn thấy bọn họ đang mặc áo và chuẩn bị dụng cụ trước phẫu thuật, bầu không khí rất nặng nề.
Mà ở phía trước bàn phẫu thuật, có một quả cầu màu đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nghiep-kinh-doanh-cua-ba-tho-dia/2528233/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.