Sự nghiệp kinh doanh của bà thổ địa
Tác giả: Âu Dương Mặc Tâm
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Phiên ngoại 1: Chị là ngôi sao sáng nhất trên bầu trời
***
Tháng Chạp của phương Bắc, vừa khô vừa lạnh.
Trời vừa tờ mờ sáng, cổng trường tiểu học đường Bình An đã trở nên náo nhiệt. Hôm nay là thứ hai, buổi sáng có nghi thức chào cờ, các học sinh trường tiểu học đều mặc đồng phục dày, mang theo túi xách lớn chạy đến trường.
Bắc Bắc năm nay mới vào lớp một, cực kỳ không thích dậy sớm, mới sáng ra bé đã khóc lóc không thôi, gió vừa thổi qua nước mắt nước mũi đều đóng băng trên mặt, như thế càng làm Bắc Bắc thương tâm, bé bắt đầu khóc dữ dội hơn.
"Con không đi học, con muốn ngủ, con ghét đi học, con muốn ngủ, hu hu."
Bắc Bắc vừa khóc vừa lén quan sát sắc mặt mẹ, mẹ dùng khăn giấy lau mặt cho Bắc Bắc phì cười. Bắc Bắc nhớ lại đêm qua bé bị gãy một cái răng cửa, bây giờ vừa khóc gió lập tức tuôn vào bên trong.
Bắc Bắc càng thấy tủi thân hơn.
"Con không muốn rụng răng, con không thức dậy, con không đi học! Con ghét đi học! Hu hu hu hu..."
[Tớ cũng ghét đi học.]
Đột nhiên, Bắc Bắc nghe thấy một giọng nói khe khẽ, giống như một con sâu nhỏ đang nói thầm bên tai.
[Bạn cũng ghét đi học sao?]
[Vậy thì đừng đi học nữa, đi chơi với tớ nào.]
Theo âm thanh kia là một luồng khí đen bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nghiep-kinh-doanh-cua-ba-tho-dia/2528179/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.