🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
(Hãy cùng nghe bài hát: One More Last Time - Henry Young, và cùng đọc truyện nhé)

Trên xe, ai cũng chợp mắt một tí. Nghiêm Mạnh Nhi nhận được tin nhắn wechat của Tống Chi Lâm: [Không sao chứ, không bị người khác xô đẩy chứ!]. Anh ấy gửi tin nhắn xong liền giả vờ ngắm nhìn khung cảnh ngoài cửa kính xe.

Biết người gửi là Tống Chi Lâm, Nghiêm Mạnh Nhi ngước mắt lên nhìn phía sau anh ấy *ở trước mặt mà vẫn nhắn sao*.

"Không sao, đi đầu nên không ai chú ý".

["'Về đến căn cứ để tôi đưa em về nhà"]

"Không sao đâu! Em có thể tự về ạ"

["Em quên là chúng ta ở cùng toà nhà sao? Tôi cũng về nhà nên là..."]. Tin nhắn chưa kịp gửi thì wechat của Tống Chi Lâm đã nhận được tin nhắn của Nghiêm Mạnh Nhi.

"Thời gian này anh bận nhiều rồi, không làm phiền anh đâu ạ".

Tổng Chi Lâm thấy dòng tin nhắn thì khuôn mặt co lại *ai bảo em là tôi thấy phiền chứ!*. Anh gõ chữ trên điện thoại rồi lấy chìa khóa xe trong túi áo mình nắm trên tay, xoay người ngồi xuống lối đi của xe hướng về phía

Nghiêm Mạnh Nhi.

Tống Chi Lâm tay phải đưa điện thoại, tay trái đưa chìa khóa. Nghiêm Mạnh Nhi cũng giật mình với hành động này của Đội trưởng Tống.

[Em có thể đưa anh về nhà được không??). Nghiêm Mạnh Nhi đọc dòng tin nhắn chưa được gửi trên wechat, rồi nhìn chiếc chìa khóa trên tay anh ấy.

Không khí im lặng lúc này khiến Nghiêm Mạnh Nhi ngại ngùng khi Tống Chi Lâm đang ở trước mặt chờ đợi câu trả lời của cô. Thấy anh ấy mệt mỏi mấy ngày qua như vậy thì cô cũng không nỡ từ chối, đưa tay mình lấy chìa khóa trên tay anh.

"Vậy...làm phiền anh rồi!". Giọng nhỏ nhẹ, tránh đánh thức mọi người trên xe.

"Tôi không thấy phiền..nên là .. em không cần phải né tránh".

Tống Chi Lâm không muốn khoảng cách của cả hai xa nhau, anh chủ động tiếp cận Nghiêm Mạnh Nhi là thật sự muốn theo đuổi em ấy và chỉ muốn từ từ bước vào cuộc sống em ấy.

Nghiêm Mạnh Nhi cũng ý thức Tống Chi Lâm có ý gì đó với mình, nhưng cô không chắc hay là cô chỉ đang tự mãn. Cô chỉ *gật đầu* cho câu nói của anh ấy. Tống Chi Lâm sau khi thấy vậy cũng mỉm cười rồi quay lại ngồi vào ghế của mình.

Nghiêm Mạnh Nhi bừng thần ngồi bất động vài phút, lấy điện thoại mình gửi tin nhắn cho Mộng Như: [Mình có chuyện muốn hỏi cậu, đợi mình về tới nhà nha].

"..."

Về đến bãi đỗ xe của tầng hầm chung cư Nghiêm Mạnh Nhi phát hiện Tống Chi Lâm đã ngủ lúc nào không hay??.

Không muốn đánh thức anh ấy nên cô đành ngồi cùng trên xe.

Mộng Như lúc này gửi tin nhắn cho Nghiêm Mạnh Nhi (Chuyện gì vậy??)



Nhìn sang Tống Chi Lâm đang say giấc bên cạnh, rồi nhẹ nhàng lấy điện thoại trả lời: "Chuyện lần trước cậu nói ở nhà mình đấy!"

(Chuyện gì chứ? Qua nhà cậu nói chuyện nhiều vậy sao nhớ?)

"Chuyện... chuyện Weibo của thành viên đội LVB".

Mộng Như nhớ lại lần trước nghi ngờ tài khoản Weibo chính thức của Tống Chi Lâm (Vương Gia Chi) chỉ theo dõi một mình cô bạn của mình - Nghiêm Mạnh Nhi.

[À.weibo đội trưởng LVB phải không??)

(Sao vậy...sao lại hỏi chuyện này)

"Mình, có suy nghĩ anh ấy đang...đang có ý với mình thì phải??" (*)

Tống Chi Lâm lúc này cũng nhẹ nhàng tỉnh giấc không hề phát ra tiếng động nào. Nghiêm Mạnh Nhi mãi hăng say gõ tin nhắn với Mộng Như không hề biết anh ấy bên cạnh đọc được dòng tin nhắn (*) của mình mới gửi cho cô bạn bên kia.

Không cố ý xem tin nhắn của Nghiêm Mạnh Nhi anh liền xoay mặt ra ngoài cửa sổ. Bây giờ Nghiêm Mạnh Nhi mới để ý Tống Chi Lâm đã tỉnh.

"Anh dậy rồi sao? Tôi thấy anh mới chợp mắt nên không gọi anh dậy". Nhanh tay tắt màn hình điện thoại.

"Về lâu rồi sao??". Chỉnh người ngồi thẳng lại

"Không có...chỉ vừa mới về thôi".

"Được". Cả hai cùng xuống xe di chuyển lên tầng.

Trong thang máy, Mộng Như gửi tin nhắn trả lời bằng hội thoại nhưng Nghiêm Mạnh Nhi không dám xem vì bên cạnh là Tống Chi Lâm - người trong cuộc nói chuyện của cả hai.

Tổng Chi Lâm cũng để ý điện thoại em ấy liên tục sáng lên nhưng không trả lời. Ra khỏi thang máy, Nghiêm Mạnh Nhi chủ động nói tạm biệt rồi muốn nhanh chóng về nhà nhưng Tống Chi Lâm gọi lại.

"Mạnh Nhi"

Cô quay lại cách anh 5 bước chân "Anh còn chuyện gì sao??"

"Chuyện là... nếu em có điều gì thắc mắc ở tôi, có thể hỏi trực tiếp..và cũng không cần nghĩ đến có làm phiền hay không??".

Tống Chi Lâm nghiêm túc tiến tới một bước rút ngắn khoảng cách của cả hai ở hành lang tầng 4 "Anh chỉ muốn biết cảm nhận của riêng em nên không thấy đó là làm phiền".

Nghiêm Mạnh Nhi bất ngờ sao anh ấy biết cô đang muốn hỏi chuyện liên quan đến bản thân, tim cô cũng bắt đầu có chút rung động. Khi sự thắc mắc của cô quá lớn cần được giải thích, Nghiêm Mạnh Nhi nắm chặt điện thoại mình trong tay, lấy hết căn đảm hỏi Tống Chi Lâm.

"Cái đó .. tôi có thể hỏi anh một chuyện này được không??"



"Um". Tống Chi Lâm nhìn cô chờ đợi câu hỏi.

"Hình như...anh đang...". Nghiêm Mạnh Nhi không biết phải nói sao cho hợp lí, cứ ấp úng mãi mà chẳng nói ra được.

Tống Chi Lâm lại tiến lên thêm một bước, kiên định nhìn Nghiêm Mạnh Nhi nói: "Hình như..anh đang muốn tìm hiểu em nhiều hơn!". Lời nói như kiểu tỏ tình của Đội trưởng Tống khiến con gái nhà người ta không biết phải trả lời như thế nào?

Nghiêm Mạnh Nhi nghe vậy thì càng căng thẳng nhiều hơn.

Tống Chi Lâm tiếp tục nói: "Anh không biết em có đồng ý hay không nhưng anh nghĩ em cũng nên biết đều đó".

"Em..."

"Em không cần quan trọng việc đó, chỉ xem đây là cuộc nói chuyện bình thường là được". Tống Chi Lâm sợ khi bản thân mình nói ra như vậy sẽ khiến em ấy cảm thấy không thoải mái.

"Ý em không phải ý đó". Nghiêm Mạnh Nhi sợ Tống Chi Lâm hiểu lầm ý mình liền giải thích. "Em chỉ là không biết phải nói như thế nào?"

Tống Chi Lâm biết mình đã vội vàng khiến em ấy bối rối, căng thẳng như vậy. Anh liền chuyển chủ đề "Tối em có muốn leo rank không, anh giúp em lên bậc??".

Nghiêm Mạnh Nhi để ý điện thoại "Bây giờ cũng trễ rồi em không chơi, với lại hôm nay anh không nghỉ ngơi được nhiều".

"Vậy...lần sau cùng em leo rank".

"Được, vậy ..em vào trong ...". Ra hiệu cô sắp vào nhà mình

Tổng Chi Lâm nhẹ nhàng *gật đầu*, "Bye bye... ngủ ngon".

"Ngủ ngon". Nghiêm Mạnh Nhi

Tống Chi Lâm đứng nhìn em ấy vào hẳn trong nhà mới thả lỏng bản thân, xoay người về hướng nhà mình và tiến bước.

Nghiêm Mạnh Nhi sau khi vào nhà tìm vẫn đang còn đập rất nhanh, vội uống chút nước để bình tĩnh bản thân.

"Y anh ấy là ...muốn tìm hiểu mình thật sao?"

"Không phải chứ.!"

Nghiêm Mạnh Nhi cũng bất ngờ, nghỉ ngơi một chút rồi đi tắm và quay lại hoàn thành công việc hôm nay.

Những ánh đèn ở khu chung cư cũng dàn tắt đi, Tống Chi Lâm cũng đã lên giường, Nghiêm Mạnh Nhi cũng hoàn thành việc hôm nay và lên giường sau đó.

Bình minh ngày mai sẽ khác với hôm nay, những điều tốt lành đang chờ đợi, cùng chào đón ngày mới vui vẻ cùng

Tổng Chi Lâm và Nghiêm Mạnh Nhi nhé
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.