Sáng hôm sau, ở nhà mình Nghiêm Mạnh Nhi đã dậy sớm để cùng bố đi khám sức khỏe.
"Bố xem, lưng bố đã như vậy rồi mà bố còn khiên đồ nặng nữa!". Kết quả khám đã có, bố cô chỉ do khiên vật nặng khiến bệnh cũ tái khám, chỉ cần về nhà tịnh dưỡng sẽ nhanh chóng khỏẻ.
"Chỉ là bệnh cũ thôi, con không cần phải lo lắng". Bước đi nhẹ nhàng ra khỏi bệnh viện
"Bố không để con lo lắng thì phải nghe lời mẹ an tâm tỉnh dưỡng, ăn uống đều độ, đừng làm mẹ con giận nữa".
Nghiêm Mạnh Nhi đỡ bố ra xe, hai bố con lên xe chuẩn bị về nhà.
"Được, được nghe lời mẹ con".
Ở nhà mẹ cô đang chuẩn bị cơm, chờ hai bố con đi khám về. Nghiêm Mạnh Nhi lái xe đưa bố về nhà.
"Mẹ, con và bố về rồi ạ" - Nghiêm Mạnh Nhi đỡ bố vào nhà trước, mình ở sau mang hoa quả vừa mua ở chợ vào sau.
"Sao lại mua nữa rồi, mẹ vừa mới mua lúc sáng còn ở trong tủ lạnh kìa".
"Không sao, mua ít cho bố tĩnh dưỡng".
Lão Nghiêm ngồi ở sofa cũng nói đỡ dùm con gái "Hoa quả của bà Hai ngọt, mua ít để lúc nào Tiểu Nhi về lại
Hàng Châu có thể mang lên ăn". Sự yêu chiều của lão Nghiêm khiến con gái ông vô cùng vui vẻ.
"Vậy tí mẹ gói ít đồ để lúc con đi mang lên nhà mình ăn ha".
"Vâng".
"Thôi, mau lại ăn cơm". Cả nhà vui vẻ ăn cơm chung sau nhiều ngày không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-menh-cua-anh-la-yeu-em/3738798/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.