Rất là không thoải mái khi phải giữ thăng bằng một cách bấp bênh trên lưng ngựa, nhưng Serena không nghĩ đến điều ấy vì đã thoát khỏi Ngài Wortham; và cuối cùng khi họ ra khỏi tầm nhìn của cỗ xe, tên cướp quay ngựa rời khỏi đường cái vào một con đường cỏ chạy giữa những cánh đồng, nàng thở một tiếng dài sườn sượt nhẹ nhõm.
Như thể nghe thấy nàng, tên cướp kéo dây cương và con ngựa nhả từ nước kiệu sang từng bước đều đều.
“Cô có choáng không, quý cô?” hắn ta hỏi qua vai.
“Không, tôi ổn cả,” Serena trả lời. “và tôi vô cùng mang ơn ông, quý ông, vì đã đến cứu tôi.”
“Nói đùa ngớ ngẩn,” hắn nói, “vì đến giờ tôi vẫn không nghĩ đến việc thực hiện dịch vụ như thế cho một quý cô như cô đâu.”
“Một dịch vụ tuyệt vời đấy, thưa ông,” Serena đáp lại.
Ngay khi nói những từ đó, nàng rùng mình khi nghĩ đến điều đã xảy ra với nàng khi tên cướp dừng chiếc xe ngựa. Cánh tay nàng thâm tím nặng vì sự kềm giữ bạo liệt của Ngài Wortham, nhưng tệ hơn bất cứ nỗi đau nào, nàng đã bị buộc phải chịu đựng cảm giác những ngón tay hắn ta thích thú mơn trớn trên làn da trần của nàng. Với những ký ức đó, vô tình nàng liếc lại qua vai.
“Họ không thể bắt kịp chúng ta chứ?” nàng hỏi.
“Không, cô an toàn,” tên cướp trả lời, “ít nhất từ con quỷ đó. Nhưng cho tôi biết, cô gái, cô không sợ đi với tôi à? Những kẻ theo đuổi công việc như tôi, như người ta nói với tôi, chẳng có ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-may-rui-cua-trai-tim/1415743/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.