Nắng chiếu ấm áp trên mái đầu Serena, lát sau nàng đặt đống đồ thêu đang làm tay mình bận rộn xuống và ngả đầu lên khung cửa sổ bằng gỗ.
Nàng nhắm mắt lại. Có thể nghe tiếng sóng vỗ vào các bờ đá dưới vách. Có thể ngửi thấy vị mặn của biển theo làn gió nhẹ mang vào căn phòng ngủ. Ở đây nàng thấy nhẹ nhõm và thoải mái. Torquo ngủ dưới chân. Eudora ở ngay phòng bên. Không có gì làm khuấy động nàng trừ tiếng vo ve của con ong bên ô cửa kính.
Isabel bỗng ào vào phòng, Torqo đứng lên và tiếng gầm gừ trong cổ họng nó biến thành tiếng kêu vui mừng với cái đuôi vẫy rối rít khi biết ai đang vào.
“Nằm xuống Torqo!” Serena nói khi nó lao về phía Isabel.
“Cẩn thận kẻo nó làm bẩn váy chị,” nàng vội vã thêm.
“Chị chẳng phiền nó làm gì, chú chó xinh xắn,” Isabel nói, vỗ vỗ con chó khi nó rúc vào cô, vui sướng vì được quan tâm.
“Mà em đội mũ nhanh vào đi, Serena. Chúng ta đi Dover.”
“Đi Dover?” Serena lặp lại giọng ngạc nhiên. “Vì sao ạ?”
“Chị cho rằng đây là chuyến phiêu lưu ly kỳ nhất,” Isabel kêu lên. “Chúng ta sắp thấy một kẻ buôn lậu.”
“Một kẻ buôn lậu!”
“Ừ, thấy hắn và có thể nói chuyện với hắn,” Isabel đáp. “Nicholas sắp xếp mấy chuyện này. Đại tá quân kỵ binh đã nói chuyện với hắn tối qua rồi ông ta kể cho Nicholas nghe. Một kẻ liều mạng, có vẻ thế, bị quân lính bắt quả tang đang dỡ hàng từ Pháp đến. Một cuộc đấu nảy lửa diễn ra, vài tên buôn lậu bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-may-rui-cua-trai-tim/1415738/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.