Hôm nay lúc Tức Hi bước vào Tích Mộc đường, Sư An vẫn chưa trở về. Đường Phèn đứng ở giữa căn phòng ngoan ngoãn chờ nàng, thấy nàng tới thì chạy tới vòng xung quanh nàng vài vòng, liên tục hú lên.
Tức Hi sờ đầu Đường Phèn, cười nói: “Vậy ta cứ ở đây chờ Sư An đi vậy.”
Nàng ôm sách đi theo Đường Phèn vào phòng trong. Đồ vật trên mặt bàn của Sư An được bày biện rất sạch sẽ, gọn gàng, giống y như lần trước nàng tới nơi này.
Thật ra cách bày biện đồ dùng, sách vở của chàng không khác biệt nhiều so với mấy năm trước. Nàng vẫn luôn cảm thấy Sư An có điểm gì đó khá cổ quái. Giả sử như, mọi thứ qua tay chàng đều phải được sắp xếp có trật tự, hơn nữa còn phải đặt vào vị trí đã được quy định. Ngay đến việc đặt vật vẫn luôn để trong túi trái nhầm sang túi phải cũng khiến chàng nhíu mày.
Nàng buông sách, đi về phía kệ sách đằng sau chiếc bàn. Kệ sách cũng không có gì thay đổi, kệ này chuyên đặt tư liệu sách sử, kệ này chuyên được dùng để đặt sách dạy về phù chú, ngăn kéo này dùng để đặt các loại tranh, còn ngăn kéo này chàng cất chứa…
Tức Hi kéo ngăn kéo dùng để chứa đồ ra, ngoài ý muốn nhìn thấy một chiếc ngọc bội[1] đặt trên những thứ đồ khác.
Ngọc bội có chất liệu là vàng khảm ngọc, nhìn xa thì trông còn có vẻ tinh tế, tao nhã, chứ nhìn gần, thấy rõ hoa văn trên mặt ngọc bội, thứ đồ này lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-mau-vua-thien-luong-lai-thuong-nguoi/2197653/chuong-16-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.