Đúng lúc này, phía trên đỉnh đầu truyền đến một tiếng động rất nhỏ. Úc Dạ Bạc nín thở nhìn lên, quỷ nhỏ trên giường xoay người, úp mặt xuống dưới, cái chăn cũ nát cơ hồ in hằn đường nét trên khuôn mặt nó.
Thế mà khuôn mặt đó lại đang cười.
Úc Dạ Bạc chưa kịp định thần, tay cô bé khẽ động, một vật hình bầu dục từ bên người nó lăn xuống, phát ra tiếng vang trầm đục rồi lăn mấy vòng trên mặt đất.
Song cũng giống như ban nãy, Úc Dạ Bạc căn bản không nhìn rõ được vật này, chỉ có thể nghe thấy tiếng động do nó phát ra, nghe thấy tiếng nó lăn về phía gầm giường, không nghiêng không lệch, vừa vặn dừng trước mặt cậu.
Kế đó một bàn tay xuất hiện trong tầm mắt. Nữ quỷ nhỏ đứng bên mép giường, bàn tay nhỏ đẫm máu mò mẫm bên trong tìm con gấu bông của cô bé, sờ lần về phía Úc Dạ Bạc.
Dù sao cũng mới chỉ là một đứa nhỏ, tay hơi ngắn, sờ soạng cả buổi trời vẫn chưa lấy ra được, vì thế nó chuẩn bị cúi đầu nhìn.
Đầu tiên là vài cọng tóc thưa thớt rủ xuống, động tác của cô bé rất chậm, da đầu bong tróc, xương trắng trên trán lộ ra như ẩn như hiện, chỉ còn chút da ở phần chân mày, xuất hiện bên mép giường.
Trước khi ánh mắt của nó tia tới, Úc Dạ Bạc quyết định làm ra một hành động vô cùng mạo hiểm. Cậu lấy một thứ từ trong đống đồ linh tinh xung quanh đưa đến bên tay quỷ nhỏ.
Cậu không thể nhìn thấy đồ vật hình tròn kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-lua-chon-kinh-hoang-kinh-tung-thang-sinh/221537/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.