Bàn tay đang kéo cửa thành một khe hở bỗng cứng đờ, Úc Dạ Bạc đột nhiên nhận ra có chỗ không ổn.
Trò chơi xuất hiện tên cậu, khuôn mặt cậu chợt lóe trên mặt gương đồng, có lẽ đó không đơn giản chỉ là hù dọa mà là nhắc nhở… trò chơi được nối liền với hiện thực!
[Úc Dạ Bạc, cậu cần tìm được bốn mảnh vỡ gương đồng để triệu hồi oan hồn cổ trạch, hoàn thành trò chơi]
Cậu đã triệu hồi ra oan quỷ cổ trạch! Trò chơi vốn dĩ chưa kết thúc!
Úc Dạ Bạc phản ứng tức thì, “cạch” một tiếng, dùng tốc độ nhanh nhất đóng chặt cửa phòng rồi khóa trái.
Khoảnh khắc cánh cửa đóng chặt, Úc Dạ Bạc nghe thấy nhịp tim đập của bản thân sắp tới cực hạn.
“Thịch! Thịch! Thịch! Thịch!”
“…” Lưng Úc Dạ Bạc ép chặt ván cửa, cố gắng điều chỉnh hô hấp, tận lực không phát ra tiếng động. Trong phòng im ắng, ngoài cửa cũng không có bất cứ tiếng vang nào.
“Thịch! Thịch! Thịch! Thịch!”
Một phút trôi qua, tiếng tim đập vẫn còn tiếp tục quẩn quanh.
Úc Dạ Bạc dùng tay đè chặt lồng ngực, không thể khống chế cơn hốt hoảng, cậu lo lắng cứ đà này quỷ còn chưa bắt được thì cậu đã chết vì đột tử.
Không, phải xem tình hình ra sao đã.
Cơ thể chàng trai chầm chậm cúi xuống, nín thở chuẩn bị tâm lý bị giết khi nhìn qua khe cửa. Cậu nằm rạp dưới đất, nhòm từ bên trong ra.
Nhưng không ngờ, ngoài khe cửa lại không có bàn chân, không có khuôn mặt, không có tóc hay bất cứ thứ gì đáng sợ.
Không những không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-lua-chon-kinh-hoang-kinh-tung-thang-sinh/1111065/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.