Úc Dạ Bạc quay về lầu một, ba người còn lại nghe lời khép cánh cửa phòng vệ sinh rồi đứng canh giữ bên ngoài.
Giang Hạo khẩn trương hỏi: “Úc Dạ Bạc, nó chạy ra ngoài chưa?”
“Vẫn chưa.”
“Hù chết tôi mất, còn tưởng rằng nó đã mò ra rồi…”
Nhưng còn chưa kịp thở phào thì câu nói tiếp theo của Úc Dạ Bạc giống như một đạo sấm sét đánh giữa trời quang, khiến bọn họ sợ đến nỗi mặt cắt không còn một giọt máu.
“Nó không chạy ra, nhưng bên trong biệt thự vẫn còn một con quỷ nữa.”
“Cái gì?!”
Không biết có phải là do chứng ám ảnh cưỡng chế hay lý do kỳ quái nào không mà hầu hết mọi thứ trong phòng đều có đôi có cặp, song có thể nghĩ theo chiều hướng đơn giản nhất.
Đó chính là: nơi này có hai người.
Ban đầu Úc Dạ Bạc cũng không thể xác định, nhưng cái chết của người phụ nữ có khí chất lãnh đạo kia vừa khéo làm rõ điểm này.
“Sao lại có thể thế được!” Mục Lị lảo đảo, hít một ngụm khí lạnh hỏi: “Con quỷ đó đang ở đâu?”
“Không biết”. Úc Dạ Bạc theo thói quen khẽ cắn đốt ngón tay, đang định châm một điếu thuốc để hút thì bị Tần Hoài Chu cướp mất: “Này, Tần Hoài Chu, anh…”
Tần Hoài Chu: “Hôm nay em đã hút một điếu rồi.”
Úc Dạ Bạc: “Lúc nào tôi từng nói qua chỉ hút một điếu hả?”
Tần Hoài Chu: “Mẹ em nói để anh giám sát em.”
Úc Dạ Bạc: “Đệt, mẹ tôi cũng không quản được, anh…”
Tần Hoài Chu: “Lại dữ với anh rồi!”
Úc Dạ Bạc:???
Quên đi, hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-lua-chon-kinh-hoang-kinh-tung-thang-sinh/1111058/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.