Được khoảng tuần lễ thì chân tui khỏi hẳn và tui vẫn tiếp tục chạy bộ tập thể dục vào mỗi buổi sáng.
Quái lạ sao hổm rày cũng đã lâu mà không thấy tên quái gỡ ấy nhỉ..
Không phải tui đang nhớ hắn đâu các bạn đừng có hiểu lầm mà tui đang buồn miệng định kiếm ai đó chửi lộn cho đã thôi^^.
Đang ngồi nghỉ mệt thì tên chúa đản xuất hiện trên chiếc Nouvo chạy tà tà lại phía tui. Tên này mới sáng sớm mà đi đâu về thế nhỉ.
Đi ăn trộm chăng mới 6 giờ kém chứ nhiêu..
Hắn chạy một cái vù qua bỗng thấy tui hay sao ấy hắn bo cua quay đầu xe lại và thắng một cát rétttttt….
-Ê..
khỏe hok Cúp Bế?
-hắn hỏi tui một cách vô thân thiện.
-Ai cho mày kiu bịt danh của tao dzạ mậy?..
Tao chưa chết đâu!
-Có điếc không..
tao hỏi khỏe hok chứ không hỏi chết chưa…đồ hâm!
-Ê…mới sáng sớm tao chưa chửi ai đó mày định khai trương hả thằng dog?
-Mày cứ zậy không hèn chi thế giới này mới có chó là phải!
-Mất dạy…mày xỏ xiên tao hả,trời ơi tức quá mà..
-Thôi tức gì bạn..
-Ai bạn mày đồ khìn.
-Thôi tao buồn ngủ quá về ngủ đây…Không còn nước bọt để cãi lộn zới mày nữa.
-Bộ tối qua đi ăn trộm hả?
-Đâu có overnight ấy chứ…có biết ở đâu hok ở khách sạn Sheraton Sài Gòn đó.
-Kệ mày..
vái cho dính Sida cho mày chít lun.
-Trời..
người ta đi làm mắc gì bệnh đó…Ê..
nghĩ gì vậy?
-Thì…Tao..
tao zề đi học đây.
Chắc tui bị hớ rồi,tui bỏ chạy thật nhanh về nhà.
Thằng khốn đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-lua-chon-cua-trai-tim/133497/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.