Cùng lúc đó, Hoài Phong mở cửa bước ra, khiến không gian như ngừng lại trong thoáng chốc. Bộ trang phục của
Khương Vĩ ôm sát cơ thể cường tráng của anh, từng đường nét khỏe khoắn hiện rõ qua lớp vải. Bờ vai rộng, vòng ngực vững chãi cùng ánh nhìn sắc sảo làm cho Khương Vĩ không khỏi ngừng lại, ánh mắt cậu bị cuốn theo từng chuyển động nhỏ của anh, không cách nào dứt ra.
"Anh... trông đẹp thật đấy!" Câu nói bật ra trước khi Khương Vĩ kịp nhận thức, mang theo một chút bối rối. Gương mặt cậu thoáng đỏ lên, cố che giấu sự ngượng ngùng vừa xuất hiện.
Hoài Phong khẽ cười, ánh mắt thoáng một tia tinh nghịch đầy tự tin:
"Cảm ơn, nhưng có lẽ vẫn cần một chút gia vị nữa cho hoàn hảo." Anh vừa nói, vừa giơ tay tạo dáng như một người mẫu chuyên nghiệp, đôi mắt như trêu chọc, khiến Khương Vĩ không nhịn được mà bật cười.
(4°
Nụ cười đó nhẹ nhàng nhưng lại đọng sâu trong tâm trí Khương Vĩ. Lâu lắm rồi cậu mới cảm thấy trái tim mình thả lỏng đến vậy, như thể mọi gánh nặng suốt hai năm qua đột nhiên vỡ tan. Một cảm giác khó tả xâm chiếm, vừa quen vừa lạ, khiến Khương Vĩ không khỏi nhìn Hoài Phong thêm một lần, cố gắng hiểu rõ những rung động kỳ lạ trong lòng.
Mặc dù cậu biết người trước mặt mình không phải là người dễ dàng nắm bắt được, cậu thừa biết Hoài Phong là một con người nguy hiểm gấp trăm nghìn lần vẻ bề ngoài của anh ta. Nhưng cậu vẫn không cách nào phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-lua-chon-cua-em/3713241/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.