Diệp Châu Anh hơi sửng sốt, không ngờ cô lại gặp Sở Bách Nhiên. Cô mỉm cười nhìn anh đáp.
“Chú Bách Nhiên, sao chú lại ở đây ? Chú cũng đi nghỉ dưỡng sao ?”
“Không, tôi có hẹn với một đối tác làm ăn tại đây. Em tới đây du lịch sao ?” Vừa nói Sở Bách Nhiên cũng vừa đi xuống hồ bơi, đứng cạnh cô.
“Vâng, em đi chơi với bạn. Cô ấy ngồi ở đằng kia. Chú, thật trùng hợp.”
Sở Bách Nhiên cong môi cười, nhướng mày nhìn cô.
“Phải, thật trùng hợp.” Diệp Châu Anh nhìn Sở Bách Nhiên, đột nhiên cô lại cảm thấy hơi ngại. Hôm nay lẽ ra cô không nên nghe lời Từ Giai Ý. Mặc bộ đồ hở hang thế này đứng trước mặt anh, cô cảm thấy hơi xấu hổ.
“Diệp Châu Anh, tôi không ngờ là em lại táo bạo như vậy đấy. Xém chút nữa là tôi đã không nhận ra em rồi.”
Không hiểu sao Diệp Châu Anh lại cảm thấy trong giọng điệu của Sở Bách Nhiên có một chút tức giận. Là ảo giác sao ?
“Là bạn tôi bắt tôi mặc đấy.” Thẹn quá hóa giận, vừa nghe anh nói thế, Diệp Châu Anh quay sang hơi cao giọng nói với anh. Sở Bách Nhiên thấy cô xù lông, đột nhiên lại thấy buồn cười. Anh nhếch môi cười nhẹ, đưa tay ra xoa xoa đầu cô.
“Tôi không có ý gì đâu, em đừng giận. Hôm nay em rất đẹp. Chỉ là lần đầu tiên thấy em như vậy nên tôi hơi bất ngờ thôi. Mà tôi nói này, sau này tốt nhất vẫn nên mặc kín đáo một chút, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-lua-chon-cua-em-chi-co-the-la-toi/2890473/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.