Nhìn ánh mắt chứa đầy tình cảm của Sở Bách Nhiên cùng lời nói tha thiết của anh. Diệp Châu Anh cảm thấy hơi xúc động. Nhưng vừa nãy Sở Bách Nhiên như vậy vẫn khiến cô hơi sợ hãi.
“Nếu tôi để chú theo đuổi, chú không được nổi giận giống ban nãy nữa được không ? Ban nãy ... chú làm tôi sợ.”
Sở Bách Nhiên vòng tay ôm cô vào lòng, khẽ xoa xoa đầu cô.
“Được, tôi sai rồi. Tôi không như vậy nữa, không làm Châu Anh sợ nữa. Tha thứ cho tôi, nhé ?”
Diệp Châu Anh bất ngờ bị anh ôm lấy, nhưng cô lại không cảm thấy phản cảm. Có lẽ là do rượu cùng nụ hôn ban nãy của anh khiến đầu óc cô vẫn còn mụ mị, hoặc có lẽ sau trong tâm hồn cô muốn có được cái ôm này. Ít nhất là hiện tại, cô không muốn đẩy anh ra. Mùi hương quen thuộc của anh khiến cô cảm thấy an tâm. Diệp Châu Anh gật gật đầu, ngồi yên để anh ôm.
Thấy cô gái nhỏ ngoan ngoãn nằm yên trong lòng mình, Sở Bách Nhiên thở phào nhẹ nhõm. Sau này anh phải cố gắng kiểm soát cảm xúc của mình, tránh dọa tới khiến cô sợ hãi
“Vậy ngày mai tôi vẫn được đi chơi cùng em chứ ?” Sở Bách Nhiên nhỏ giọng hỏi cô.
Diệp Châu Anh nghe anh dè dặt hỏi, cảm thấy hơi tội nghiệp, lưỡng lự một chút vẫn gật gật đầu. Dù sao bảo anh đi chơi cùng là vì muốn cảm ơn anh hôm nay đã giúp đỡ cô ở hồ bơi. Cô cũng đồng ý với anh là sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-lua-chon-cua-em-chi-co-the-la-toi/2890455/chuong-23.html