Lúc Diệp Châu Anh vừa nấu sắp xong món cuối cùng thì chuông cửa reo lên. Biết là Sở Bách Nhiên chắc đến rồi, cô liền mau chóng chạy ra mở cửa cho anh.
“Tới rồi sao ? Anh mau vào nhà đi.”
Đập vào mắt Sở Bách Nhiên lúc này là hình ảnh một cô nàng mặc áo sơ mi trắng, váy công sở dáng ôm màu đen, bên ngoài đeo chiếc tạp dề, tay cầm một cái mui múc canh đang mỉm cười nhìn anh. Thấy cô như vậy, anh bật cười, đưa tay ra ôm eo cô, dùng tay gõ một cái lên trán cô.
“Gấp gáp muốn gặp anh như vậy? Còn không kịp cất mui đi ?”
Diệp Châu Anh ngượng ngùng đẩy anh ra, xoay người vừa đi vào bếp vừa nói.
“Sở Bách Nhiên, hình như bắt đầu từ hôm qua mặt anh bỗng dưng dày lên đấy.”
Chọc cho cô xấu hổ bỏ đi, Sở Bách Nhiên cười cười cởi giày ra để lên kệ liền thấy một đôi dép đi trong nhà mới, không phải là đôi trước đó nữa. Lòng anh bỗng ấm áp, Diệp Châu Anh vẫn là biết nghĩ cho anh. Đi vào bếp nhìn cô đang nêm nếm cho nồi canh nấu dang dở, anh bước lại ôm cô từ sau lưng.
“Còn mua cả dép mới cho anh? Bạn gái anh thật tốt.”
“Ừm, lần trước thấy anh mang đôi dép đó đến là khó chịu. Hôm qua vừa về em đã đem bỏ nó rồi.”
“Chà, quyết đoán như vậy ? Không tiếc sao ?”
Diệp Châu Anh lườm anh một cái. Rốt cuộc không nhịn được nữa, người đàn ông này từ sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-lua-chon-cua-em-chi-co-the-la-toi/2890419/chuong-42.html